“Hôm nay nhờ có cô nên tôi mới có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, chiến thắng kẻ địch!”.
Cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay của Diệp Thiên, Kỷ Nhược Tuyết không khỏi bước lên trước một bước, rúc vào lòng Diệp Thiên.
“Chỉ là tôi không mong anh xảy ra chuyện!”.
Giọng nói cô ấy rất dịu dàng. Diệp Thiên vỗ vai cô ấy, nhẹ giọng nói.
“Tôi hiểu tấm lòng của cô!”.
“Tôi đã đẩy cô ra xa vô số lần, nhưng dù có tránh né cô thế nào, cô vẫn xuất hiện trước mặt tôi hết lần này đến lần khác”.
“Hôm nay, tôi sẽ nói rõ ràng với cô. Diệp Thiên tôi không thể cho cô danh phận, cũng không thể cho cô một mối quan hệ rõ ràng”.
“Nhưng tôi hứa với cô, khi nào cô cần tới tôi, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô. Cô cần tôi một đời, tôi sẽ bảo vệ cô một đời!”.
Kỷ Nhược Tuyết run lên, nước mắt tuôn rơi. Mặc dù hôm nay, cô nàng diva quốc tế không nhận được câu trả lời mà cô ấy mong muốn nhất, nhưng chỉ với câu nói “bảo vệ cô một đời” đã khiến cô ấy không còn mong gì hơn.
Diệp Thiên đã khắc nên một nét bút khó quên trong cuộc đời của cô ấy.
Đêm hôm đó, ở tầng trên cùng của tòa nhà Tập đoàn Lăng Thiên, một chùm sấm sét to lớn xé rách bầu trời. Vô số dòng khí bay lượn, che phủ nóc tòa nhà Tập đoàn, người bên ngoài không thể nhìn rõ.
Tiếp đó, một thanh kiếm cổ cũ kĩ bay thẳng lên trời, dẫn dắt ánh chớp.
Diệp Thiên đứng trên đài quan sát bằng kim loại ở đỉnh tòa nhà, trong mắt tỏa ra ánh sáng vàng.
Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, cuối cùng cũng đã đến thời khắc luyện chế!
Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm, trong đó “Chân Vũ” chi ý là đòi hỏi người luyện chế phải thông hiểu thấu đáo về võ đạo, thêm Chân Vũ chi ý cho nó, dung hòa chiến ý vào thanh kiếm.
Mà trong quá trình luyện chế, Diệp Thiên cần dùng thần hồn để dẫn dắt năng lượng từ sấm sét, dung hòa vào trong thanh kiếm là có thể huyễn hóa thành sấm sét, uy lực cực mạnh.
Hai thứ hòa vào nhau, kết hợp với sức mạnh của phi kiếm, khả năng chiến đấu tăng thêm mấy lần liền. Đây là võ học tuyệt sát mà Diệp Thiên đã lĩnh ngộ được trong lúc cảm ngộ về sinh tử.
Diệp Thiên đứng trên đỉnh tòa nhà tập đoàn Lăng Thiên ở Cảng Đảo, trên tòa nhà, ánh chớp sáng lòa, mây đen vần vũ bao trùm một nửa tòa nhà trong đó, không ai nhìn thấy rõ xung quanh.
Một tay cậu chống lấy bầu trời, màn đêm vốn tịch mịch và im ắng đột nhiên lóe lên một tia sét, ánh sáng nơi mi tâm nhảy nhót, phôi kiếm cổ xưa cũ kỹ kia bắn tóe ra, dừng khựng giữa bầu trời.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!