“Cậu đang dạy dỗ tôi đấy à?”.
Cậu ta nghiêng đầu, cười mà như không cười, căn bản chưa từng chú ý đến lời nói của Diệp Thiên, những người như Âu Hạo Thần, Vương Hiên đều là người có tiếng ở trường Tam Trung rồi, nhưng cái tên Diệp Thiên, cậu ta lại chưa bao giờ nghe thấy.
“Lục Phong tôi lớn ngần này rồi chưa bao giờ phải xin lỗi bất kỳ ai, cậu muốn tôi xin lỗi, cậu dựa vào cái gì?”.
Cậu ta nhìn lướt qua Cố Giai Lệ một cái, thấy khuôn mặt xinh đẹp thế là lập tức hiểu ra, nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt tràn đầy sự coi thường.
“Muốn ra mặt giúp người đẹp, tôi có thể hiểu, nhưng khuyên cậu một câu, hãy tự nhìn lại bản thân xem đã đủ bản lĩnh chưa nhé!”.
“Muốn lo chuyện bao đồng cũng cần phải có bản lĩnh đấy!”.
Cậu ta nhếch miệng cười một cái rồi định quay đi, cậu ta cảm thấy Diệp Thiên không có chút tư cách nào khiến cậu ta phải coi trọng cả.
“Xem ra hình như cậu cảm thấy nắm đấm của cậu rất cứng, làm gì đều có thể không chút e dè?”.
Cậu ta còn chưa quay người thì Diệp Thiên đã tiếp tục lên tiếng.
“Đừng tưởng bản thân học được chút võ Karate thì hống hách, chút trình độ đó của cậu chẳng qua chỉ như loại mèo ba chân mà thôi!”.
Chỉ thấy con mắt Diệp Thiên sáng như sao, giọng nói đầy vẻ bá đạo.
“Nếu cậu không chịu xin lỗi, tôi sẽ đánh cho cậu đến khi nào xin lỗi thì thôi!”.
Diệp Thiên nói xong, tất cả mọi người đều ồ lên.
Tuy Diệp Thiên đứng ra nhằm vào Lục Phong, khiến mọi người cảm thấy vô cùng hả giận, nhưng đến Âu Hạo Thần và Vương Hiên còn thất bại thảm hại thì một người lạ mặt chưa từng có tiếng tăm như Diệp Thiên lại có thể làm được gì chứ?
“Cái tên này, tưởng bản thân cậu ta là nhân vật máu mặt thật sao?”.
Trong lòng Đỗ Giai Giai cứ thế cười khẩy, hành vi của Diệp Thiên lúc này trong mắt cô ta rõ ràng là tự chuốc họa vào thân, không biết lượng sức mình.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!