“Từ nay về sau, Đảo Quốc sẽ không còn hoàng cấp!”.
Giọng nói của Diệp Thiên như sấm sét cuồn cuộn truyền tới, cả phế tích đền thờ Gaya lập tức trở nên tiêu điều.
“Nói năng ngông cuồng, hôm nay bọn ta sẽ tiêu diệt thần thoại bất bại là cậu!”.
Bốn người nhóm Inoue Ryuei đồng thời quát lên, chỉ nghe thấy một tiếng động mãnh liệt vang lên.
“Soạt!”.
Vô số tia sét thô to giương nanh múa vuốt, không ngừng chớp lóe trong không gian. Trong lúc dòng điện xao động, khoảng không này tràn ngập sức mạnh sấm sét điên cuồng.
Một dấu ấn ánh sáng kích cỡ bàn tay bay ra từ lòng bàn tay của Luân Hồi Trí Giả, hòa vào trong vô số sấm sét, khiến số sấm sét đó có thêm thuộc tính tấn công điên cuồng. Tia nào cũng lấp lánh ánh sáng màu tím xanh, chiếu sáng đất trời.
“Diệp Lăng Thiên, đây là Thiên Lôi Phù do tôi dùng pháp lực nuôi dưỡng mấy chục năm, có thể triệu hồi sấm sét đất trời, dẫn dắt bão sấm sét. Hôm nay, tôi sẽ dùng nó để chào hỏi cậu!”.
Ánh mắt của Luân Hồi Trí Giả vô cùng nghiêm nghị, giọng nói lạnh lùng. Trước kia, một mình Diệp Thiên chống lại đòn tấn công của ba người họ đã khiến bọn họ cảm thấy một chút áp lực. Bây giờ, bọn họ đều muốn tốc chiến tốc thắng, tránh cho đám người Long Định Thiên lại gây ra biến cố.
“Thiên Lôi Phù?”.
Diệp Thiên nheo hai mắt lại, khẽ gật đầu.
Mặc dù Thiên Lôi Phù này không bằng Lôi Ấn của Thiên Sư Phủ, nhưng lại có hiệu quả tương đồng với Lôi Ấn trong truyền thuyết. Hơn nữa, nó được nuôi dưỡng bằng pháp lực của Luân Hồi Trí Giả mấy trăm năm, từ lâu đã vượt ngoài cấp bậc thần khí của Địa Cầu, được xem là pháp khí.
Bất kể là võ giả hay là thuật sĩ, hễ ai có một món pháp khí bên người đã đủ để sức chiến đấu của bản thân tăng lên gấp đôi.
“Lôi Động Cửu Thiên, Chưởng Tâm Lôi!”.
Luân Hồi Trí Giả bay vọt lên trời, đứng giữa biển sấm sét, giống như một vị thần sấm sét. Ông ta nhấc một tay lên, mấy luồng sấm sét thô to lao tới, được ông ta hội tụ trong lòng bàn tay, sau đó đánh một chưởng về phía Diệp Thiên từ xa xa.
Một chưởng này cách xa Diệp Thiên mấy trăm trượng, nhưng khi nó vừa giáng xuống, sấm sét đã cuốn tới, hóa thành một chùm tia sét thô to, xuyên thủng không gian, mang sức phá hoại đáng kinh ngạc.
“Xèo xèo!”.
Tốc độ của sấm sét nhanh đến mức nào, trong thoáng chốc đã đến gần trước mặt Diệp Thiên.
“Hừ!”.
Diệp Thiên khẽ cười khinh thường, một luồng sáng kiếm lướt qua giữa mi mày, chính là Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm mà cậu đã luyện chế ở Cảng Đảo.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!