“Đi thôi, chúng ta qua đó đi. Vừa rồi tôi đã liên lạc với cậu Từ, cậu ấy đã để phòng sẵn cho chúng ta, lần này cứ chơi thoải mái”.
“Thủy Thượng Nhân Gian là khu vui chơi trên nước lớn nhất tỉnh Xuyên, tiêu tốn hơn tám mươi triệu tệ để xây dựng nên đấy. Cậu Từ là quản lý nơi đây, có cậu ta giúp đỡ, bảo đảm hành trình lần này của các cậu từ đầu tới cuối đều được hưởng thụ như ông hoàng bà hoàng!”.
Tiếu Văn Nguyệt, Lí Tinh Tinh, Cố Giai Lệ nghe vậy đều vô cùng xúc động, bọn họ đã muốn trải nghiệm khu nghỉ dưỡng xa hoa được xây dựng với mức đầu tư lớn này từ lâu.
“Ha ha, có chị Hà sắp xếp, sao bọn em lại không yên tâm được chứ?”.
Sở Thần Quang nịnh nọt Lí Thu Hà mấy câu, sau đó lái xe theo sau chiếc Porsche màu đỏ, đi thẳng đến “Thủy Thượng Nhân Gian”.
“Thủy Thượng Nhân Gian” nằm ở phía Đông thành phố Phán. Hai mươi phút sau, hai chiếc xe cùng dừng lại ở bên ngoài “Thủy Thượng Nhân Gian”, ở lối vào bãi đỗ xe đã có một hàng người đứng đợi từ trước.
Người đi đầu vẻ ngoài tháo vát, nhìn khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm tuổi, nhưng trông rất dày dặn kinh nghiệm, hai mắt như có thể nhìn thấu mọi thứ, vừa nhìn đã biết là một nhân vật không tầm thường.
Những người đứng sau cậu ta đều ăn mặc gọn gàng đẹp đẽ, rõ ràng đều là cậu ấm cô chiêu nhà đại gia, quý tộc thượng lưu, nhưng bây giờ tất cả họ đều chỉ có thể đứng phía sau, để nam thanh niên tháo vát kia dẫn đầu.
Lí Thu Hà dẫn đám người Diệp Thiên đi về phía đó, đang đi được nửa đường thì Sở Thần Quang đột nhiên lên tiếng hỏi: “Chị Hà, em nghe nói “Thủy Thượng Nhân Gian” này là Từ Uyên Đình ở thành phố Phán chủ trương xây dựng phải không?”.
Cậu ta vừa nêu ra câu hỏi này, ba cô gái phía Tiếu Văn Nguyệt đều nhìn sang Lí Thu Hà.
Bọn họ đương nhiên biết Từ Uyên Đình của thành phố Phán là ai. Đó là bá chủ chân chính của một thành phố, ông trùm của thành phố Phán, giống như Ngô Quảng Phú của Lư Thành vậy.
Hơn nữa, nghe nói ông trùm của thành phố Phán làm việc vô cùng tàn nhẫn hung ác, ra tay vô tình, người chết trên tay anh ta không dưới mấy chục người, có thể nói là một nhân vật không thể đắc tội. Cho dù là đám người Sở Thần Quang cộng lại cũng không dám hỗn xược với người này nửa câu.
“Ừ, đúng vậy!”.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!