Trên bầu trời phía xa, một vệt máu bỗng hiện lên, Diệp Thiên đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt trầm tĩnh, dường như không còn quan tâm đến mọi thứ xung quanh.
Lâm Hiểu Nguyễn cũng chú ý tới điều gì đó, đôi mắt đẹp khẽ lóe lên, vô thức bước đến bên cạnh Diệp Thiên.
“Tiểu Nguyễn, tại sao em lại muốn bảo vệ cậu ta?”
Nhưng Hứa Bác Nhiên lại không biết đám người Diệp Thiên đang nhìn cái gì, lúc này nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn thân thiết với Diệp Thiên như vậy, nói chuyện hệt như một đôi tình nhân, anh ta lập tức ghen tị, vội vàng chất vấn.
“Cậu ta là ai?”
“Có quan hệ gì với em?”
Những người xung quanh cũng lộ ra vẻ tò mò, bọn họ đều muốn biết tại sao Lâm Hiểu Nguyễn lại đột ngột xuất hiện, còn đứng ra đắc tội với nhà họ Hứa để bảo vệ một kẻ như Diệp Thiên.
Lâm Hiểu Nguyễn bèn thu ánh mắt lại, lạnh lùng nhìn Hứa Bác Nhiên.
“Cậu ấy là ai không quan trọng, nhưng chỉ cần có tôi ở đây, tôi sẽ không cho phép các người động vào cậu ấy!”
“Nếu ai dám động vào, tôi sẽ huy động toàn bộ sức mạnh của nhà họ Lâm để khai chiến với kẻ đó!”
Ngay khi Lâm Hiểu Nguyễn nói xong, mọi người lại một phen náo loạn, ngay cả Hứa Xương Bình cũng thay đổi sắc mặt.
Huy động lực lượng của nhà họ Lâm để khai chiến, ngay cả lão gia nhà họ Lâm còn không có dũng khí nói ra điều này, bởi vì đây cũng giống như đang đánh cược cả nhà họ Lâm, nếu sơ suất dù chỉ một chút thì đều sẽ dẫn tới diệt vong.
Lâm Hiểu Nguyễn không ngại lấy tương lai của nhà họ Lâm ra cược lên Diệp Thiên, cho dù có là kẻ ngu ngốc nhất cũng phải hiểu Diệp Thiên đã chiếm giữ một vị trí đặc biệt nào đó trong trái tim của Lâm Hiểu Nguyễn.
Nhân Nhân đứng trong gió, hoàn toàn cảm thấy rối cào cào, cô ta không thể hiểu một tên “cặn bã” như vậy, tại sao lúc trước lại khiến Cố Giai Lệ yêu điên cuồng đến thế, ngay cả công chúa họ Lâm cũng ra sức bảo vệ.
Dù là Cố Giai Lệ hay Lâm Hiểu Nguyễn, bọn họ đều là những nữ thần, là lý tưởng và mục tiêu đáng mơ ước trong trái tim của bao nhiêu cô gái, càng là đối tượng tuyệt vời được bao chàng trai theo đuổi, nhưng các cô gái ưu tú như vậy lại chết mê chết mệt Diệp Thiên, khiến cô thực sự không thể hiểu nổi.
Tại sao một chàng trai mặc đồ chợ ra đường lại có thể thu hút đến vậy?
Chẳng lẽ cậu ta thật sự giấu diếm thân phận sao?
Nhưng cho dù thân phận của cậu có to lớn cỡ nào đi nữa, thì cũng không thể nào so được với đệ nhất thiếu gia Hứa Bác Nhiên ở vùng đất Kim Lăng này được.
“Tiểu Nguyễn, cháu nói hơi khó nghe rồi đấy!”
Hứa Xương Bình định thần lại, không khỏi lắc đầu: “Cháu nói là, không tiếc phải huy động toàn bộ sức lực của nhà họ Lâm để bảo vệ cậu ta, thái độ của cháu như vậy chính là đại diện cho thái độ của nhà họ Lâm sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!