“Từ khi luyện thành thanh kiếm này, tôi chưa từng dùng đến nó. Tôi vốn định để nó lại cho những người tu tiên phi phàm của tiểu thế giới”.
“Nhưng bây giờ, tôi quyết định dùng nó để chăm sóc cho anh!”
Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm, xuất kích!
“Xoẹt!”
Khoảnh khắc thanh kiếm cổ mang trên mình bảy sắc cầu vồng xuất hiện, khắp đất trời vang lên tiếng kiếm chói tai. Cả một vùng vì tiếng kiếm mà rung trời chuyển đất, áng mây trên trời đều bị sự rực rỡ của thanh kiếm nhuộm sang màu cầu vồng, rất hút ánh nhìn.
Từ khi Diệp Thiên luyện thành Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm đến nay, đây là lần đầu tiên cậu sử dụng đến nó. Người đứng trước mặt Diệp Thiên lúc này là tổ tiên của Huyết tộc, một trong những sự tồn tại đáng sợ nhất trên hành tinh này, nếu dùng Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm để chiến đấu với người này sẽ không làm ô nhục cái tên của nó.
“Đây là…”
Nachzehrer nhìn vào thanh kiếm cổ bảy sắc cầu vồng trong tay Diệp Thiên, đồng tử co lại. Hắn đã cảm nhận được sự nguy hiểm vô cùng đến từ thanh kiếm, đến cả một kẻ là tổ tiên của Huyết tộc như hắn cũng phải dựng hết gai ốc. Hắn bỗng cảm thấy sợ hãi từ tận đáy lòng.
“Tên nó là Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm, do tôi luyện thành!”
“Nếu anh thực sự là thần tiên năm xưa, vậy hôm nay tôi sẽ dùng nó để đấu với anh!”
Diệp Thiên mở lòng bàn tay ra, Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm đột nhiên rung lên rất mạnh, giống như đang vui mừng khi lần đầu được chủ nhân triệu hồi.
“Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm, hừ, thùng rỗng kêu to, chẳng qua chỉ là giả thần giả…”
Nachzehrer cố gắng trấn áp sự sợ hãi ở trong lòng, mở miệng giễu cợt, vậy nhưng, khi từ “quỷ” cuối cùng còn chưa kịp nói, đồng tử của hắn đã co rút lại.
Diệp Thiên chỉ khẽ vung Chân Võ Tiệt Thiên Kiếm trong tay.
“Xoẹt!”
m thanh sắc bén của thanh kiếm lại vang lên, hắn còn chưa kịp phản ứng lại, bên vai trái bỗng phun ra một dòng máu tươi, cả cánh tay trái bị chặt đứt, rơi xuống dưới đất.
“Cái gì?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!