Diệp Thiên nhìn chằm chằm Kiệt trưởng lão, ánh mắt lạnh lẽo.
“Mà lần này, tôi thật sự rất muốn biết, ông còn có thể cao xa vời vợi chỉ tay năm ngón giống như lần trước nữa hay không?”
Trong mắt Kiệt trưởng lão đều là băng giá, hừ lạnh nói.
“Sớm biết vậy, lúc trước khi ở nhà họ Diệp, tôi nên dứt khoát giết chết tội đồ cậu, cũng tránh cho hôm nay xảy ra loại chuyện thế này!”
Từ trước đến giờ Kiệt trưởng lão chưa bao giờ hối hận chuyện mình đã làm, người bảo thủ như ông ta, mãi mãi đều cho rằng quyết định của mình là chính xác.
Nhưng lúc này đây, ông ta thật sự hối hận rồi! Lúc trước ở nhà họ Diệp, mặc dù Diệp Thiên và Diệp Tinh đều là tội đồ, nhưng vì có thể khiến Thi Tú Vân cam tâm tình nguyện trở về tiểu thế giới với ông ta, ông ta không hề ra tay với Diệp Tinh và Diệp Thiên, cho dù giao chiến với Diệp Thiên thì cũng chỉ là thả ra chút sức mạnh áp chế Diệp Thiên mà thôi, chứ chưa từng làm Diệp Thiên tổn thương chút nào.
Có lẽ trong lòng ông ta, một tội đồ còn chưa đạt đến thực lực hoàng cấp của nhà họ Thi căn bản không xứng để ông ta ra tay tiêu diệt, muốn bắt hai anh em Diệp Thiên và Diệp Tinh, tùy tiện phái ra một người cấp bậc thống lĩnh trong nhà họ Thi ra là có thể làm được rồi.
Nhưng sự thật là, ông ta đã quá sai lầm! Không ngờ chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi, Diệp Thiên đã phát triển đến trình độ như thế này, bây giờ còn dám đến náo loạn nhà họ Thi, liên tục đánh bại tám vị thống lĩnh nhà họ Thi, thậm chí ngay cả công kích của ông ta, cậu cũng có thể nhẹ nhàng đón đỡ.
Mặc dù không muốn, nhưng ông ta không thể không thừa nhận, lúc này Diệp Thiên đã có vốn liếng khiến ông ta coi trọng rồi.
“Thật sao?”
Diệp Thiên khẽ cười một tiếng.
“Đáng tiếc, không thể quay ngược thời gian, bây giờ ông muốn giết tôi, khó như lên trời!”
Cậu khẽ lắc bả vai một cái, bàn tay đột nhiên nâng lên.
Bàn tay khổng lồ bằng khí trắng lập tức bị nâng cao mấy mét, sau đó cậu rút nắm tay phải về rồi lại đột nhiên đấm ra.
“Uỳnh!”
Cú đấm này của cậu đánh vào chính giữa bàn tay khổng lồ, giống như một cây đinh đâm thủng bàn tay, trực tiếp xuyên qua giữa lòng bàn tay, xé rách bàn tay khổng lồ bằng khí trắng từ bên trong.
Ánh sáng trong mắt Kiệt trưởng lão khẽ dao động, thu bàn tay về, nhưng không có ai nhìn thấy, trong lòng bàn tay ông ta đã xuất hiện một vệt màu đỏ tươi.
“Đồ khốn kiếp này, rốt cuộc đã tu luyện như thế nào!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!