Đám đông thất kinh. Bọn họ nhìn chăm chăm thì thấy trước ngực Diệp Thiên có một vết lõm. Đó chính là vị trí khi nãy cậu bị Thiên Luân đấm trúng.
Thiên Luân khẽ liếc nhìn với vẻ kinh ngạc.
“Hả?”
“Vừa rồi tôi dùng sức mạnh cơ thể tấn công cậu. Theo lý mà nói lục phủ ngũ tạng của cậu phải nát rồi chứ, thật không ngờ cậu vẫn sống nhỉ!”
“Xem ra tôi đã đánh giá thấp cơ thể của cậu rồi!’
Diệp Thiên không hề trả lời Thiên Luân. Đôi mắt cậu dần tập trung cao độ, phóng ra ánh sáng xanh chói mắt rót vào kiếm Thánh Hồn khiến cho ánh sáng của thanh kiếm càng tỏa ra mạnh hơn tới mức từ màu xanh chuyển dần sang màu trắng. Một làn sóng tinh thần khủng khiếp bao trùm toàn bộ hiện trường.
Diệp Tiên bình tĩnh vô cùng. Cậu khẽ lên tiếng.
“Thiên Luân, đúng là ông rất mạnh và cũng là đối thủ đầu tiên mà tôi thừa nhận là không thể đánh thắng!”
“Nhát kiếm này cược tất cả lực tinh thần của tôi. Đây là sức mạnh lớn nhất lúc này mà tôi có được. Tôi muốn xem xem rốt cuộc cái gọi là bá chủ tiểu thế giới có thể đỡ được hay không!"
Cậu nhếch miệng cười với vẻ tiêu sái. Tay đưa ngang lên, thanh kiếm Thánh Hồn quét một góc tuyệt đẹp trong không trung.
“Vụt!”
Tiếng kiếm vang lên trong không gian. Một giây sau cả đất trời bị bao trùm bởi màu trắng chói lòa, vạn vật bỗng chốc như chết lặng, bóng hình của Thiên Luân cũng bị nuốt gọn trong luồng sáng trắng đó!
“Soạt!”
Giữa đất trời tràn ngập ánh sáng trắng, Thiên Luân xông pha đi đầu, lập tức bị luồng sáng trắng phóng thẳng lên trời nhấn chìm, tiếp đó là Vân Thiên Chân Quân cũng đi theo.
Trong phút chốc, xung quanh núi Tứ Tượng như có một mặt trời mọc lên, ánh sáng trắng khắp trời như một quả cầu ánh sáng, dù là ai cũng không thể nhìn rõ bóng hình bên trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!