Thần địa ngục Hades đột nhiên ra tay với Diệp Thiên, biến cố này các cao thủ đều không ngờ tới.
Trên bầu trời, Hades chém xuống một đao, trăng lưỡi liềm màu đen khổng lồ kèm theo quỷ khí lao tới, nhắm thẳng vào Diệp Thiên.
Nhát đao này của Hades khiến đất trời phai màu, các oan hồn trong khói đen đều phát ra tiếng kêu âm trầm, giống như đang cổ vũ cho chủ nhân của mình.
Diệp Thiên nhìn thấy trăng lưỡi liềm màu đen chém tới, cậu nheo mắt lại, sau đó dùng kiếm Thánh Hồn chém nghiêng tới.
Ánh kiếm màu trắng quét ngang trời, đối chọi với trăng lưỡi liềm màu đen.
“Ầm ầm!”.
Giữa đất trời chỉ còn lại hai màu đen trắng, sóng khí va chạm mạnh mẽ lan ra. Ngoài vài người tu vi đạt tới cảnh giới sử thi ra, những người khác đều không khỏi lùi về sau, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
“Soạt!”.
Ban đầu sức mạnh lan ra, sau đó bỗng thu về, trăng lưỡi liềm màu đen ép ánh kiếm màu trắng lùi về sau nửa thước. Ánh mắt Diệp Thiên thay đổi, chân lùi về sau một bước, đạp lên mặt biển, làm sóng nước phía sau bắn lên, có thể thấy nhát đao của Hades mạnh thế nào.
“Thần địa ngục sao?”.
Diệp Thiên lẩm bẩm. Vừa rồi cậu đỡ đòn tấn công trực diện của Lang tổ và Huyết tổ mà không hề lùi lại nửa bước, nhưng một đao của Hades chém xuống lại khiến cậu có áp lực cực lớn như chống đỡ một ngọn núi.
Sau khi Hades hấp thu mười mấy tàn hồn cảnh giới sử thi mà cậu giết chết lúc trước, sức mạnh của ông ta còn cao hơn đám người Lang tổ một bậc. Nói đúng hơn, bây giờ chí ít ông ta cũng đã đạt tới tầng cao nhất của cảnh giới sử thi cấp lãnh chúa, có lẽ chỉ còn cách cảnh giới sử thi cấp quân vương vô cùng bí ẩn đó một bước mà thôi.
Mặc dù khí thế của Hades cao ngút trời, một đòn đánh lùi Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên không hề kiêng dè.
Lúc này Hades cùng lắm cũng chỉ cùng cấp bậc với Thiên Luân ở thời kì toàn thịnh, Thiên Luân còn bị cậu dùng Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm chém chết, lý nào cậu lại sợ Hades?
Nếu không phải Phệ Thiên Huyền Lực của cậu vừa hồi phục không lâu, cậu muốn dùng ba loại sức mạnh xác thịt, thần hồn và Phệ Thiên Huyền Lực nhiều lần để ba loại sức mạnh này hòa làm một, ăn khớp với nhau hơn, thì cậu đã dùng Chân Vũ Tiệt Thiên Kiếm chém chết Hades từ lâu.
Cảm nhận được trăng lưỡi liềm màu đen tỏa ra quỷ khí dày đặc ở trước mặt, Diệp Thiên nhếch miệng cười, khịt mũi khinh thường.
Sau đó, ánh sáng xanh lam lan tỏa xung quanh người Diệp Thiên, Phệ Thiên Huyền Lực bùng lên, rót vào lòng bàn tay cậu. Ánh sáng trên kiếm Thánh Hồn cũng trở nên mạnh thêm, ánh kiếm màu trắng bị áp chế bỗng nhiên vùng dậy, áp chế ngược lại trăng lưỡi liềm màu đen.
“Hả?”.
Hades cảm giác được thực lực mạnh mẽ của Diệp Thiên, lần đầu tiên biến sắc.
Ông ta biết Diệp Thiên rất mạnh, nhưng chỉ khi tự mình chiến đấu với cậu mới có thể đích thân trải nghiệm uy lực thật sự của cậu.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!