Tiếu Văn Nguyệt nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên một lúc, sau đó lấy ra một cuốn sổ dày trong cặp.
"Cho anh cái này!".
Diệp Thiên không nhận mà hỏi: "Cái gì đây?".
"Đây là vở ghi chép học tập của tôi. Tôi đã ghi lại những kiến thức trọng tâm của tất cả các môn học cấp ba. Anh cầm về xem kỹ đi, như vậy sẽ cải thiện được kết quả kỳ thi tiếp theo của anh".
Tiếu Văn Nguyệt hết sức chân thành. Cô ta nghĩ rằng đây là sự đóng góp lớn nhất mà cô ta có thể làm cho Diệp Thiên với tư cách là bạn cùng bàn của cậu. Ngay cả khi cô ta và Diệp Thiên không thể đến với nhau, cô ta vẫn hy vọng rằng Diệp Thiên sẽ tiến bộ hơn trong tương lai, không dây dưa với đám người của thế giới ngầm, bước đi trên con đường đúng đắn.
Diệp Thiên nhìn Tiếu Văn Nguyệt bằng ánh mắt kỳ quái, sau đó lắc đầu nói: "Cô cầm về đi, tôi không cần thứ này!".
“Diệp Thiên, anh sao thế?”, Tiếu Văn Nguyệt tức giận nói: “Anh từ dưới quê lên, nếu không dựa vào kỳ thi tuyển sinh đại học, sau này làm được trò trống gì chứ? Thành tích học tập yếu kém thì cả đời này anh chỉ có thể chôn chân ở tầng lớp thấp của xã hội thôi".
"Hay là anh thực sự nghĩ rằng nếu anh lăn lộn chốn giang hồ là có thể vang danh, có thể trở thành ông trùm như Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình?".
Vẻ mặt Diệp Thiên vẫn lạnh lùng.
"Tiếu Văn Nguyệt, tôi đã nói với cô rồi, đừng dùng cách nghĩ của cô để suy đoán tôi!".
"Đám Ngô Quảng Phú và Từ Uyên Đình còn lâu mới lên được đến trình độ mà tôi sẽ đạt được trong tương lai!".
"Hơn nữa, sao cô biết điểm tôi kém?".
Tiếu Văn Nguyệt nghe thấy câu trả lời của Diệp Thiên liền thất vọng ra mặt.
"Anh đấy, lúc nào cũng ăn nói ngang ngạnh như vậy, cứng đầu như vậy sao?".
Cô ta lắc đầu cất vở, vẻ mặt bỗng trở nên kiên quyết.
"Được thôi, Diệp Thiên, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ không quan tâm đến anh nữa, cũng sẽ không nói chuyện với anh dù nửa câu, anh muốn làm gì thì làm!".
Dứt lời, Tiếu Văn Nguyệt rời khỏi phòng học mà không thèm quay đầu nhìn lại, lần này cô ta thực sự thất vọng về Diệp Thiên, không còn chút hi vọng nào nữa.
Khi ngang qua quầy báo trong khuôn viên trường, Tiếu Văn Nguyệt thấy có rất nhiều người ở đó. Có gì đó hơi lạ. Đúng lúc này, Lí Tinh Tinh tình cờ chạy ngang qua, kéo cô ta lại.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!