“Diệp Thiên, không thể phủ nhận, cậu khiến tôi kinh ngạc vô cùng!”
Màu mắt xanh của Cam La càng lúc càng phát mạnh giống như là hai tia sáng phóng ra soi rọi cả khoảng không và hắn cũng bật cười lạnh lùng.
“Với tài năng của cậu nếu như đặt giữa những đại giáo tu tiên hay là những cường tộc tinh hải thì chắc chắn là có thể phát huy được tối đa, thậm chí là sẽ có uy danh hiển hách trong cả vũ trụ cũng không biết chừng!”
“Nhưng đáng tiếc cậu lại sinh nhầm nơi. Sự lạc hậu của văn minh tu tiên trên địa cầu đã hạn chế sự phát triển của cậu!”
“Hôm nay không phải cậu thua bởi tôi mà là thua vì đã sinh ra một cách đáng thương!”
Vừa dứt lời, hắn khẽ nâng tay lên, hai ngón tay chặp lại, bông hoa sen trên đầu hắn rơi xuống một cánh.
“Ting!”
Trong không gian phát ra một âm thanh lanh lảnh giống như một bản diễn tấu, sau đó âm thanh tạo thành một đoạn nhạc và bắt đầu đánh lên.
“Hãy nghe bài hát an thần của cậu đi!”
“Băng chi trấn hồn khúc, bản thứ nhất!”
Đúng lúc này Cam La khẽ điểm tay về phía trước, canh hoa rơi xuống bỗng được kéo ra. Trong nháy mắt tạo thành một cây đao băng dài tầm trăm thước với tốc độ nhanh gấp sáu lầm âm thanh chém xuống vai Diệp Thiên.
Diệp Thiên không kịp phản ứng, chỉ kịp lùi qua một bên tầm vài phân. Thanh đao đã chém trúng người cậu.
“Phụt!”
Máu bắn ra như mưa trong không trung. Vai phải của Diệp Thiên lộ ra một vêt thương sâu, máu nhuốm áo và nhanh chóng bị đóng băng.
Bản thân cậu do bị thanh đao tấn công cũng rơi xuống chục thước.
Thế nhưng đòn tấn công của Cam La vẫn chưa dừng lại, hắn tiến lên một bước và ngắt thêm một cánh hoa nữa.
“Băng chi trấn hồn khúc, bản thứ hai!”
Hắn búng tay, canh hoa phát ra tiếng kiếm ý và tạo thành thanh kiếm dài hàng trăm thước, quét không gian, chém nghiêng xuống. Diệp Thiên còn chưa đứng vững thì lại bị kiếm khí kinh người tấn công và chém vào vai bên phải.
“Phụt!”
Máu bắn ra, cậu bị lực tấn công đánh bật ra sau.
“Bài thứ ba!”
“Bài thứ tư!”
“Bài năm…”
Cam La bước liên tiếp tám bước, tám cánh hoa được ngắt ra tạo thành lực tấn công của đao, thương, kiếm, gậy, chùy, kích, mâu và roi – những vũ khí này lần lượt được Cam La tạo ra từ chân lực băng hàn nhằm vào vai, cánh tay, ngực, bụng và chân của Diệp Thiên chém tới.
Đòn tấn công của hắn dồn dập như mưa bão tạo thành tám đợt liên tiếp khiến người ta phải trợn tròn mắt.
Diệp Thiên chịu tám đòn tấn công thì đã bị đánh bật ra hàng trăm thước, máu đẫm toàn thân, vết thương chằng chịt.
Nhìn thấy cảnh tượng đó đám đông tái mặt, những người dân địa cầu nhìn trước màn hình lập tức như bị rơi xuống đáy vực.
“Diệp Lăng Thiên, đây là đòn cuối cùng, cậu sẽ trở thành người thứ mười mà tôi giết chết!”
Cùng với tiếng gầm của Cam La, cánh hoa cuối cùng rơi xuống, chao liệng trong không gian và rơi vào trán của hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!