Lư Thành, tỉnh Xuyên! Đây là một nơi bí ẩn, là một thành phố khoác lên mình màu sắc của truyền thuyết, vì rất nhiều người biết nơi này là điểm xuất phát vực dậy của người đứng đầu thế giới, là nơi bắt đầu một cuộc hành trình tuyệt vời. Cho dù là và mấy tháng trước, nơi này đã trải qua một thảm họa khó mà tưởng tượng nổi, cả thành phố đều chìm trong địa ngục Tu La, nhưng cuối cùng vẫn có người cứu nó về, cứu rất nhiều mạng sống người may mắn.
Trong hơn ba tháng sau khi Diệp Thiên “chết”, tập đoàn Lăng Thiên đã sử dụng lực lượng cực lớn thu mua vật tư với số lượng lớn rồi chuyển đến Lư Thành, còn trung tâm Hoa Hạ cũng được thống nhất đưa ra Nghị quyết góp sức ủng hộ xây dựng lại Lư Thành vô điều kiện, nhiều tình nguyện viên trong nước cũng lần lượt đến Lư Thành tham gia vào đó.
Cộng thêm các công trình kiến trúc ban đầu của Lư Thành không bị tổn thất quá nhiều, và Diệp Thiên đã đánh bại Thiên Luân chỉ với một kiếm, cứu đa số người dân sinh sống ở Lư Thành. Thành phố này nhanh chóng khôi phục lại một khung cảnh phồn vinh, tấp nập, hơn nữa còn phát triển mạnh hơn trước, có động lực bắt kịp thành phố cấp một Hoa Hạ.
Tam Trung Lư Thành, ngôi trường nổi tiếng một trăm năm đã bị Thiên Luân hung hăng báo thù chỉ vì có mối liên hệ với Diệp Thiên, giáo viên và học sinh toàn trường đều trở thành nô lệ, cuối cùng đều chết hết. Bây giờ các đội thi công xây dựng đang ra vào khuôn viên trường đổ nát của Tam Trung Lư Thành cố gắng xây dựng lại trường trong thời gian nhanh nhất.
Ở một góc khuất không bắt mắt bên ngoài Tam Trung Lư Thành, con đường không gian âm thầm xuất hiện, Diệp Thiên từ trong đó bước ra.
Nhìn cảnh vật quen thuộc trước mắt, lúc đầu nhiều đàn em khóa dưới bị khống chế thành nô lệ trước mặt cậu, nhưng cậu lại không thể làm gì lại xuất hiện trong đầu cậu.
Cậu không hề cảm thấy đau thương, không than khóc, chỉ thấy trong mắt cậu là một ngọn lửa cháy vàng rực bỗng bùng cháy.
“Tình cảnh này không bao giờ xảy ra ngay trước mặt tôi thêm một lần nào nữa”.
Cậu biết bản thân mình không thể cứu được nhiều đàn em khóa dưới như thế, chỉ đành trơ mắt nhìn họ chết đi, mà nguyên nhân chính là do cậu không đủ lớn mạnh.
Nếu cậu có khả năng quét sạch ma khí, đuổi hết ma khí trong cơ thể ra ngoài cho họ, hoặc có thể giết Thiên Luân ma hóa trong tích tắc thì mấy đàn em khóa dưới sẽ không chết như thế.
Yếu ớt không phải là tội, nhưng kẻ mạnh không thể có khả năng bảo vệ mọi thứ, thứ cậu cần là nắm trong tay vũ trụ sao trời này. Nghĩ đến đây, cậu lại sải nhanh bước chân, cảnh tượng trước mắt trở nên hư ảo, cậu đã xuất hiện trước mặt căn biệt thự. Cậu cảm nhận được khí tức tương đối quen thuộc trong căn biệt thự này, chuyện cũ lại ào về trong đầu, cậu khẽ gõ cửa nhà.
Tiếng cửa mở vang lên, Tiếu Văn Nguyệt mặc một chiếc váy hoa màu bích ngọc, ăn mặc trông rất tươi trẻ và năng động như thể chị gái nhà hàng xóm hoàn hảo nào đó, đôi mắt hoạt bát linh động đứng đó bốn mắt nhìn nhau với Diệp Thiên.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!