Diệp Thiên không phát hiện ra quỹ đạo hành tung của Chúc Dung và Cộng Công, những người khác càng không biết được. Lúc này, cả đảo Shangri-La đều đang chuẩn bị cho lễ cưới của Diệp Tinh. Còn Diệp Thiên nhân thời gian rỗi chuẩn bị đưa Tiếu Văn Nguyệt và Lí Thanh Du ra biển chơi, thưởng thức “cảnh biển số một thế giới” này.
Ba người đến bên bờ biển, đang định thuê một chiếc du thuyền loại nhỏ thì đúng lúc đó, một giọng nói bỗng vang lên từ bên cạnh, chứa đựng sự vui mừng ngạc nhiên.
“Nguyệt Nguyệt?”.
Nghe thấy có người gọi mình, Tiếu Văn Nguyệt lập tức quay đầu lại, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp, vóc dáng cao gầy đang đứng ở bến cảng không xa. Cô gái xấp xỉ tuổi Tiếu Văn Nguyệt, trên mặt không trang điểm, chỉ kẻ viền mắt nhàn nhạt, nhưng không che được phong thái yêu kiều của cô ấy. Gương mặt xinh đẹp nở nụ cười mỉm, tuy không đẹp bằng Tiếu Văn Nguyệt và Lí Thanh Du, nhưng cũng là một mỹ nữ trăm người mới có một.
Cô ấy mặc một bộ đồ mùa hè phong cách Bohemian, váy dài phất phơ, đang vẫy tay với Tiếu Văn Nguyệt.
Nhìn thấy cô gái đó, Tiếu Văn Nguyệt hơi sửng sốt, sau đó bước nhanh tới, cũng có vẻ rất vui mừng.
“Tiểu Tầm? Là cậu sao, trùng hợp vậy?”.
Cô gái tên Tiểu Tầm hai mắt long lanh, mỉm cười nói: “Đúng là cậu rồi Nguyệt Nguyệt, tớ còn tưởng tớ nhìn lầm người nữa chứ!”.
Hai cô gái chào hỏi nhau, rõ ràng là người quen cũ đã lâu không gặp.
Hai cô gái trò chuyện vài câu, sau đó Tiếu Văn Nguyệt vẫy tay với Diệp Thiên, Diệp Thiên và Lí Thanh Du mới đi tới.
Tiếu Văn Nguyệt chỉ vào cô gái, giới thiệu với Diệp Thiên: “A Thiên, đây là bạn cùng bàn thời tiểu học của em, cũng là lớp trưởng lớp em năm đó, Liễu Thiên Tầm”.
Nói xong, cô ấy lại quay sang Liễu Thiên Tầm: “Tiểu Tầm, đây là Diệp Thiên, tớ từng nhắc với cậu đấy”.
Nói đến đây, cô ấy thẹn thùng liếc nhìn Diệp Thiên qua khóe mắt, mặt đỏ lên.
“Xin chào!”.
Diệp Thiên mỉm cười thân thiện với Liễu Thiên Tầm, chào hỏi cô ấy. Liễu Thiên Tầm cũng nhìn lại, âm thầm đánh giá Diệp Thiên.
Cô ấy học cùng tiểu học với Tiếu Văn Nguyệt mấy năm, dù sau đó cô ấy đã quay về thành phố quê hương để học, nhưng lên cấp hai cấp ba, hai người vẫn thường xuyên liên lạc với nhau. Cô ấy hiểu rất rõ tính cách, gia thế của Tiếu Văn Nguyệt, hiểu rõ sự ưu tú của người bạn cùng bàn này.
Tiếu Văn Nguyệt tiêu chuẩn cực cao lại nhắc tới Diệp Thiên với cô ấy vô số lần, bộ dạng không phải người đó thì không gả, khiến cô ấy cảm thấy tò mò về Diệp Thiên từ lâu. Nhưng Tiếu Văn Nguyệt chỉ nhắc tới tên Diệp Thiên, chưa từng nhắc tới thân phận cậu, cho nên cô ấy không hề biết Diệp Thiên là ai.
Tóc bạc, ăn mặc giản dị, gọn gàng tự nhiên!
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!