Gã vừa đáp xuống, đám người Ôn Thắng Nam ở bên cạnh Diệp Thiên cảm thấy nghẹt thở, không khỏi lùi ra sau một bước. Thiên Luân chỉ đứng đó, bọn họ đã cảm thấy mình sắp ngã quỵ, dường như cả đất trời cũng không thể nâng đỡ được áp lực nặng nề này.
Lúc này, Diệp Thiên bước tới một bước, lan tỏa ra một ít sức mạnh tinh thần, hình thành tấm lưới bảo vệ rộng lớn che chắn cho đám người Ôn Thắng Nam, ngăn cách khí tức tà ác cực kỳ lạnh lẽo của Thiên Luân.
Cảm nhận được sức mạnh tinh thần trầm ổn như sông núi của Diệp Thiên, Thiên Luân cũng hơi kinh ngạc.
“Xem ra thời gian này, tu vi của cậu cũng đã tiến bộ không ít!”.
Diệp Thiên không quan tâm, chỉ lạnh nhạt nói: “Không phải ông cũng vậy sao?”.
Theo cậu cảm nhận, trên người Thiên Luân ẩn chứa một luồng khí tức cực kỳ nguy hiểm, ngay cả cậu cũng không thể không nghiêm túc đối đãi.
Hiển nhiên, tu vi của Thiên Luân đã mạnh hơn lúc ở Trái Đất không biết bao nhiêu lần. Cho dù là Mạc Vấn Thương, kim đan cửu phẩm bại trong tay cậu lúc trước, so với Thiên Luân cũng yếu ớt chẳng khác nào đứa bé mới sinh.
Bây giờ cậu cũng không nhìn thấu được tu vi thực sự của Thiên Luân.
Ánh mắt Thiên Luân dừng trên người Diệp Thiên trong chốc lát, sau đó sát ý bùng lên trong mắt gã, song gã lại nhìn về phía mười vị thiên tài của Hiên Viên Điện phía sau Diệp Thiên với vẻ mặt đùa cợt.
“Đám người sau lưng cậu có thiên phú không tệ, cũng là hạt giống tốt của Hiên Viên Điện đúng không?”.
“Tôi biết bây giờ cậu là Thần Tử của Hiên Viên Điện, quản lý Hiên Viên Điện. Nếu đã như vậy, tôi sẽ đích thân xóa bỏ Hiên Viện Điện ra khỏi sao Ly, để cậu nếm mùi đau khổ khi mất hết tất cả!”.
“Di tích nguyên anh vẫn chưa mở, thời gian còn nhiều, tôi sẽ từ từ chơi đùa với cậu. Đến lúc đó, tôi sẽ giải quyết hết mọi ân oán với cậu!”.
Gã nói xong, quay người đi thẳng, Đới Mông Phi lập tức theo sau. Những nơi gã đi qua, các tu sĩ cao thủ đứng xem xung quanh đều tự động nhường đường, không dám đụng vào gã.
Không chỉ vì Thiên Luân đại diện cho Dương Thần Vực, một trong ngũ đại thượng tông, mà còn vì thực lực sâu không lường được mà bản thân Thiên Luân thể hiện ra, không ai muốn tùy tiện gây xung đột mâu thuẫn với gã.
Nhìn Thiên Luân rời đi, ngón tay Diệp Thiên động đậy, ánh mắt lóe sáng. Nhưng chỉ chốc lát sau, rốt cuộc cậu vẫn xua tan ý nghĩ ra tay ngay bây giờ.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!