Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cao thủ tu chân - Diệp Thiên (Truyện full) - Tác giả: Phong Hòa

Các bạn đang đọc truyện Cao thủ tu chân – Chương 355 miễn phí tại đây. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Cao thủ tu chân – Diệp Thiên (Truyện full) – Tác giả: Phong Hòa mới nhất tại Ngôn Tình Hay

 Còn người thanh niên lạ mặt kia, thậm chí còn chẳng thèm quay đầu lại, hoàn toàn không coi Diệp Thiên ra gì. Với thân phận của anh ta thì cái loại “chó hoang mèo lạc” như Diệp Thiên quả thực không đáng để tâm.  

 

Diệp Thiên cũng chẳng buồn để ý. Cậu vừa ngồi xuống thì đột nhiên từ hướng nhà vệ sinh có một người đi tới. Khi nhìn thấy Diệp Thiên, người này đứng lại, ánh mắt đầy cảm xúc phức tạp.  

 

“Anh Diệp Thiên?”  

 

Diệp Thiên ngẩng đầu lên, đã lâu không gặp Cố Giai Lệ. Cô đang đứng ở phía không xa chăm chú nhìn cậu.  

 

Gần hai tháng không gặp, Cố Giai Lệ đã khác hồi còn đi học nhiều. Hồi trước cô suốt ngày mặc đồng phục, hoặc là quần áo thể thao tiện vận động. Mặc dù cô vốn đã rất xinh đẹp nhưng ăn mặc như vậy lại khiến cô thiếu mất vài phần khí chất quý tộc.  

 

Nhưng giờ cô đang mặc một bộ váy dạ hội trơn, trang điểm nhẹ nhàng tinh tế, khí chất của cô lúc này hoàn toàn khác biệt như thể một người hoàn toàn khác, thậm chí nhan sắc này có thể so với Tiếu Văn Nguyệt.  

 

Diệp Thiên ánh mắt vẫn bình lặng, chỉ khẽ mỉm cười.  

 

“Tiểu Cố, lâu lắm không gặp. Cứ gọi Diệp Thiên là được rồi!”  

 

Cố Giai Lệ đứng chết trân tại chỗ, trong lòng đan xen vô vàn cảm xúc phức tạp.  

 

Khi gặp lại Diệp Thiên, cô vô tình thốt ra ba chữ “anh Diệp Thiên”, nhưng không ngờ Diệp Thiên lại phản ứng như vậy.  

 

“Sau này sẽ không còn ‘anh Diệp Thiên’, cũng sẽ không còn ‘cô nhóc’!”  

 

Nhớ lại những lời Diệp Thiên đã nói ở Thuỷ Thượng Nhân Gian, Cố Giai Lệ trong lòng hơi trùng xuống.  

 

Một hồi lâu sau, cô mới phản ứng lại. Sau khi định thần lại, cô nói nhỏ: “Lâu rồi không gặp, Diệp Thiên!”  

 

Thiếu đi một chữ thôi nhưng mối quan hệ giữa hai người đã hoàn toàn thay đổi.  

 

Người thanh niên đang nói chuyện với Tiếu Lâm mặc dù đang nói nhưng vẫn âm thầm chú ý đến tình hình bên đó.  

 

Thấy Cố Giai Lệ thơ thẩn như người mất hồn, anh ta cau mày lại nhìn Diệp Thần, ánh mắt đầy lạnh lẽo:  

 

“Tên nhãi ranh này rốt cuộc có quan hệ gì với Giai Lệ?”  

 

 

 

Cố Giai Lệ ngồi bên cạnh người thanh niên, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Thiên, phát hiện suốt quá trình Diệp Thiên đều không chú ý đến mình thì âm thầm thở dài.  

 

Cô và Diệp Thiên vốn là bạn bè thân thiết nhất, bây giờ lại hóa thành người dưng, cô cảm thấy bên cạnh việc ăn mừng lại có chút bất đắc dĩ.  

 

Một người nếu đã muốn bước lên càng cao, đứng ở càng xa thì phải từ bỏ vài thứ. Ví dụ như bạn bè cô, và cả người thanh niên đến cùng cô đều có ý nghĩa quan trọng trong cuộc sống của cô, còn Diệp Thiên lại thành một phần mà cô phải từ bỏ.  

 

“Người anh em, lần đầu tiên gặp, mong được làm quen. Tôi là Lâm Thiếu Bân, bạn của Giai Lệ”.  

 

Người thanh niên, cũng chính là Lâm Thiếu Bân, đột nhiên đứng dậy, đưa tay ra với Diệp Thiên. Việc này khiến những người khác đều thay đổi sắc mặt.  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận