Ánh mắt Diệp Tinh đột nhiên ngưng lại, trong lòng lại run lên.
Dường như có một người trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ đã từng đánh bại hai người thuộc cảnh giới siêu phàm, một trong hai người còn là siêu phàm lương phẩm.
Và người này cũng họ Diệp!
“Lẽ nào…”
Cậu ta hít một hơi thật sâu, đôi mắt hoàn toàn đóng băng, trong khi Hoa Lộng Ảnh và Tư Đồ Lạc Tuyết bên cạnh cậu ta dường như cũng nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt của họ lần lượt thay đổi.
Đúng lúc này, cuối cùng cũng có người nói ra sự bối rối của họ.
Chỉ thấy trên bầu trời, Gullit – người trước đó chưa từng ra tay tiến lên phía trước một bước, đôi con ngươi đen láy nhìn chằm chằm Diệp Thiên.
“Tôi tưởng là ai mà lại có sức mạnh như vậy, có thể dễ dàng làm siêu phàm phàm phẩm bị thương”.
“Thì ra là Đế Vương Bất Bại nổi tiếng lẫy lừng đã tới!”
Ông ta là trọng tài viên tinh anh của viện trọng tài, đương nhiên có không ít quyền hạn đặc biệt. Ông ta cũng biết rất nhiều về Diệp Thiên, người được viện trọng tài xem như thành phần đặc biệt. Dù sao thì bao nhiêu năm nay, Diệp Thiên là người đầu tiên có thể giết chết người của viện trọng tài, công khai đối đầu với viện trọng tài”.
“Đế Vương Bất Bại?”
Mấy người Diệp Sơn, Diệp Vân Long, Hoa Vinh Niên và vô số những thanh niên trong giới võ thuật Hoa Hạ, bao gồm cả mấy thiên tài Diệp Tinh, Hoa Lộng Ảnh cũng đều lần lượt hóa đá tại chỗ.
Vô số ánh mắt, hoặc là sùng bái, hoặc là tò mò, hoặc là không tin, hoặc là kính sợ, đều đổ lên người Diệp Thiên, như thể đang chứng kiến sự xuất hiện của một huyền thoại.
Người thiếu niên vừa bất ngờ ra tay đã có thể đánh người ở cảnh giới siêu phàm bị thương chỉ bằng một chiêu lại chính là Diệp Lăng Thiên, người đứng đầu trong bảng xếp hạng cao thủ Hoa Hạ, là người nổi tiếng mấy năm gần đây sao?
“Sao có thể như vậy được?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!