Ba luồng công kích ập đến, Diệp Thiên không hề động đậy, khi ba luồng công kích đánh tới vị trí quan trọng của cậu thì cậu chợt khẽ hô lên một tiếng.
"Phá!"
Ngay lúc kề cận với Diệp Thiên thì ba luồng công kích lần lượt tan vỡ, giống như bị một bức tường khí vô hình ngăn lại, hoàn toàn cô lập Diệp Thiên trong một không gian khác.
Ba luồng công kích hoàn toàn không có tác dụng.
"Cái gì?"
Ba người đồng thời kêu lên. Chính lúc này, Diệp Thiên liền ra tay!
Một vòng không khí bùng lên dưới chân cậu, chỉ có thể nghe thấy những tiếng "lộp độp", giống như là một chiếc máy bay hơi nước bay qua bầu trời, trong phút chốc phá vỡ tốc độ âm thanh.
"Bùm!"
Người đàn ông cầm ngọn trường thương với hơi thở yếu nhất không kịp phản ứng lại, một nắm đấm đã giáng lên đầu ông ta.
"Bùm!"
Đầu ông ta nổ tung, máu bắn tung tóe, lại một siêu phàm nữa bị Diệp Thiên đánh tan tành ngay tại chỗ.
"Người thứ hai!"
Diệp Thiên thu lại nắm đấm, liếc mắt nhìn người đàn ông tóc vàng.
"Không…đừng mà!"
Đôi mắt ông ta đầy sự kinh hoàng,
Ông ta vội vàng bay lùi về phía sau, không dám đối đầu trực diện với Diệp Thiên.
Nhưng ông ta lui nhanh, Diệp Thiên còn nhanh hơn, dưới sự công kích vượt quá tốc độ âm thanh, ông ta chỉ kịp nhìn thấy Diệp Thiên đang nhanh chóng tới gần mình, đôi mắt lạnh như băng kia gần như khiến ông ta hóa đá.
"Diệp Lăng Thiên, cậu dám!"
Đúng lúc này, người của viện trọng tài cuối cùng cũng ra tay.
Một trong những siêu phàm lương phẩm sải bước tới, lực ở lòng bàn tay dâng lên, tung về phía sau lưng Diệp Thiên.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!