Nghiêm Nhu Cẩn gật đầu, cô ấy dính chặt vào người Trần Vũ, ngực cô ấy khẽ phập phồng, cơ thể mềm mại có chút bồn chồn.
Trần Vũ nhận ra ba người đã đi vào phòng, nhưng động tác của đối phương rất quái dị, động tác nhanh nhẹn, lại còn có cao thủ cảnh giới Võ Chân, nên anh phải hết sức cẩn thận.
Anh chậm rãi đứng dậy, kéo Nghiêm Nhu Cẩn đang nửa nằm trên mặt đất dậy, ra hiệu ra hiệu cho cô ấy im lặng.
Nghiêm Nhu Cẩn cũng cúi người xuống và gật đầu với Trần Vũ.
"Ha ha, anh bạn, cậu tốt nhất đừng trốn nữa, đi ra đi." Trong bóng tối truyền đến một tiếng cười lạnh, thanh âm này là của Ngô Phạt: "Nếu chịu bán ngay từ đầu, thì cũng đâu đến nỗi đi đến nước này."
Trần Vũ đứng thẳng, đang định nói chuyện, đột nhiên trong bóng tối có một luồng sức mạnh âm thầm đánh úp lại, anh cau mày, tung ra một đấm đánh trả.
Bịch... Kèm theo một tiếng kêu rên, đối phương bị một đấm của Trần Vũ đánh trúng, một đấm này Trần Vũ không hề nương tay, một đấm này nện xuống trực tiếp đánh nát nội tạng của đối phương.
"Lão nhị." Ngô Phạt tức giận gầm lên: "Giết cậu ta..."
Vèo vèo, trong bóng tối lại có vô số viên bi thép nhỏ xíu đánh tới, Trần Vũ xoay người, bế Nghiêm Nhu Cẩn lên, nhanh chóng lộn người ra phía sau ghế sô pha.
Từ viên bi thép nhỏ phát ra tiếng nổ, đột nhiên Nghiêm Nhu Cẩn trong lòng anh rên rỉ, hiển nhiên là bị bi thép đánh trúng.
Trần Vũ tức giận, anh nắm lấy tay phải, Ly Trần trên cánh tay đột nhiên sáng lên, anh nắm Ly Trần trong tay, vung kiếm về phía trước, một tiếng vèo vang lên, kiếm khí bùng nổ, chỉ với một nhát kiếm, một kẻ địch đã bị cắt cổ.
Trong bóng tối, lại có một cơn gió dữ dội quét tới, Ngô Phạt ra tay, hắn ta ở cảnh giới Võ Chân và có sức mạnh phi thường, hơn nữa, một trong hai anh em của hắn ta người thì chết người bị thương, hắn ta ra tay trong sự thù hận, thề rằng muốn dùng một cú đấm giết chết Trần Vũ.
Trần Vũ dùng kiếm đâm về phía trước, phụt ... Ly Trần xuyên qua ngực Ngô Phạt mà không gặp bất kỳ trở ngại nào, Trần Vũ tiến lên vài bước, tay phải dùng lực, một tiếng "ding" , toàn thân Ngô Phạt bị đóng đỉnh vào tường.
Chạm vào công tắc trên tường, đèn trong phòng lần lượt bật sáng, Trần Vũ dùng một tay cầm chuôi kiếm Ly Trần, lạnh lùng nhìn Ngô Phạt.
Tên này chính là người muốn mua linh thạch của anh, theo bản năng Trần Vũ cảm thấy người này không bình thường, anh cũng cố gắng hết sức để tránh xung đột với đối phương, nhưng điều anh không ngờ là, người này vẫn tìm tới chỗ anh.
"Anh là ai?" Trần Vũ lạnh lùng nhìn chằm chằm Ngô Phạt.
"Ha ha, tôi đã nhìn nhầm rồi, không ngờ cậu lại là cao thủ cảnh giới Võ Chân." miệng Ngô Phạt trào máu ra, nói: "Nếu cậu giết tôi, sư phụ tôi nhất định sẽ báo thù cho tôi."
"Sư phụ của anh là ai?" Trần Vũ lạnh lùng hỏi.
"Sư phụ của tôi là Lăng Không, mười năm trước đã là cao thủ cảnh giới Võ Tông, ông ấy đã dốc lòng tu luyện, hy vọng một ngày nào đó có thể đột phá cực hạn, đạt tới cảnh giới Nguyên Khí, trở thành người tu pháp, nhóc con, cậu không thể kiểm soát được linh thạch, chắc chắn cậu sẽ có kết cục rất tồi tệ.”
"Nếu hôm nay cậu giết tôi, sư phụ của tôi nhất định sẽ đến báo thù cho tôi, đến lúc đó, ông ấy sẽ giết chết cậu, giết sạch mọi người xung quanh cậu." Ngô Phạt trông rất dữ tợn, máu tuôn ra từ miệng.
Trần Vũ tức giận, rút Ly Trần ra, sau đó vung tay phải lên, một tia sáng đỏ xẹt qua.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!