*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Lâm cũng tràn đầy hy vọng, Đông phương chí tà có lẽ lúc này chính là thời khắc đáng mong đợi nhất.
Anh vẫn luôn nghe nói rằng Đông phương chí tà rất mạnh, hôm nay cuối cùng đã được tận mắt chứng kiến sức mạnh thực sự của bố.
Kha Lâm Tư Lặc, Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử, Bàng Ba Địch và Tác Lạc Nam!
Bốn đại cao thủ của nền văn minh Tam Tinh, cộng lại phải sống trên chục nghìn năm, ngay cả Tần Lâm cũng phải cảm thán, bốn người này liên thủ với nhau sợ rằng bản thân chỉ có ba phần thắng thôi, không biết bố có thể đánh bại được bọn họ không?
Tần Lâm nóng lòng chờ xem!
Nhưng lúc này Bàng Ba Địch và Tác Lạc Nam đã mất hết kiên nhẫn, trước đây bọn chúng không thể giết chết Tần Trì, bây giờ cuối cùng cũng đã nắm bắt được cơ hội.
Còn Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử và Kha Lâm Tư Lặc đã từng chứng kiến sức mạnh thực sự của Tần Trì, vì thế bọn họ không dám lơ là mất cảnh giác, trận huyết chiến này ai chết dưới tay ai còn chưa biết được, nếu như không phải có đám người Long Luân Tư Lặc thì Kha Lâm Tư Lặc hoàn toàn không có sự dũng cảm này.
Dựa vào Long Luân Tư Lặc và hậu duệ của hắn nữa, nhiều người rừng như thế nên lần này ông ta mới tự tin hơn, thực lực của Tần Trì không phải chỉ có cái danh hão, ông ta nhất định phải dốc hết sức mình mới được.
“Tên tướng bại trận giao mạng ra đây!”
Bàng Ba Địch tràn đầy khí huyết lao về phía Tần Trì, ông cười khẩy một cái, ánh mắt lạnh lùng vô cùng quyết đoán, nắm đấm tung ra mang theo một luồng sức mạnh bá đạo, chỉ bằng một chiêu đã đẩy lùi Bàng Ba Địch.
Khí thế mạnh mẽ vang dội đó khiến Bàng Ba Địch không ngờ tới được, Tần Trì lại mạnh như vậy sao?
Trước đây lúc giao đấu với Tần Trì gã không hề có áp lực lớn như này, mặc dù lúc đó Tần Trì cũng bị thương nhưng đã thế suy sức yếu rồi, bây giờ quyết chiến lại một trận khiến Bàng Ba Địch tràn đầy nghi hoặc.
“Được lắm thằng ranh con, để tao xem mày chịu đựng được đến bao giờ”.
Bàng Ba Địch cũng không chịu thua, dù sao nếu như bốn người họ không thể giết chết Tần Trì thì chẳng phải tôn nghiêm của người Tam Tinh sẽ mất hết sao?
Tác Lạc Nam theo sát phía sau, hắn phẫn nộ gào lên một tiếng, cũng tung một cú cước về phía Tần Trì, cộng thêm việc Kha Lâm Tư Lặc và Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử chặn từ phía sau, năm người lập tức hợp lại với nhau.
Tần Trì đứng một mình ở giữa không hề có chút áp lực, một chọi bốn mà vẫn bình thản như thế, xem ra sự lo lắng của Tần Lâm là thừa thãi rồi, thực lực của bố quả nhiên không khiến anh thất vọng.
Tần Trì đối mặt với sự bao vây của tám người, cục diện cũng rất khó khăn, dù gì đám người này cũng không phải dạng dễ đối phó.
Đám người Long Nhất bị thương nhưng Long Luân Tư Lặc thì không, hắn dẫn theo những người con trai của mình lao về phía Tần Tâm, bày binh bố trận, tay năm tay mười, tám người dường như chặn tất cả đường lui của Tần Lâm.
Tần Lâm thận trọng tung ra cú đấm.
“Lâm