“Bớt nói lại đi, tiếp chiêu!”
Lúc này, cô gái hoàn toàn không cho Tần Lâm cơ hội phản bác, ngay lập tức rút trường đao xông thẳng về phía anh, sát khí đùng đùng.
Tần Lâm cũng không để yên, anh dùng quyền đấm chết chim tuyết ngay lập tức, lát nữa là sẽ có thịt chim tuyết nướng ăn rồi.
Tần Lâm lấy lùi làm tiến, khi ánh mắt hai người giao nhau, cô gái ngập tràn tinh thần chiến đấu, dùng trường đao chém liên tục về phía anh, trong cơn gió tuyết, ánh đao liên tục nhấp nháy.
Hai bóng người không ngừng quyện vào nhau trong gió và tuyết, Tần Lâm lấy lùi làm tiến, cây cổ thụ và bóng người liên tục hòa vào nhau, lấy bất biến ứng vạn biến.
Phải nói rằng thực lực của cô gái này khá mạnh, đặc biệt là thanh trường đao trên tay, cô lao về phía trước, vô cùng dũng mãnh, cho dù có là đàn ông thì cũng chưa chắc gì theo kịp.
Tần Lâm liên tục lùi về sau, trường đao của cô hoàn toàn không thể chạm vào cơ thể anh, người đánh người lùi, lúc này cô gái lại càng thêm tức giận, mỗi lần tấn công cô đều hạ quyết tâm, nhưng cô cũng không thể làm gì khác, căn bản không thể nào làm Tần Lâm bị thương được.
"Có ngon thì đừng chạy!"
Cô gái vô cùng tức giận, nhưng Tần Lâm vẫn chưa thực sự giao đấu với cô, cho dù thực lực của cô rất mạnh cũng không cách nào đánh bại được Tần Lâm, chiêu thức của đối phương khiến cô không thể làm gì được.
Tần Lâm cũng cảm thấy buồn cười, chỉ muốn trêu chọc cô một chút, khi đối mặt với những đòn tấn công dữ dội của cô thì anh lại rất bình tĩnh, thực lực của cô cũng ngang ngửa với Triệu Vô Cực, vậy nên anh mới hoàn toàn không sợ đòn tấn công của cô.
Khóe miệng Tần Lâm chợt nở nụ cười rạng rỡ, cô gái lại càng ngày càng lo lắng, vậy mà anh lại tỏ ra vẻ ung dung, hệt như người đang ngồi câu cá vậy.
"Cô đuổi không kịp tôi đâu, ha ha ha, tôi mạnh như vậy đấy. La la la la!"
Tần Lâm tỏ ra giễu cợt, cô gái lại càng giận đến phát run, nhưng vẫn không sao bắt được Tần Lâm.
Địch tiến ta lùi, Tần Lâm hoàn toàn không cho cô bất kỳ cơ hội nào.
“Đáng ghét!”
Cô gái nghiến răng giận dữ, vung tay chém ba nhát trường đao.
Tần Lâm tiếp tục chơi trò tiêu hao thể lực với cô, hai người cứ di chuyển loanh quanh trong rừng, cô gái đã bị Tần Lâm dẫn xoay mòng mòng, nhưng không tài nào đánh trả.
Dáng vẻ thở hổn hển của cô khiến Tần Lâm thấy rất thoải mái.
"Không nổi nữa à? Bây giờ đổi sang tôi nhé?"
Đôi mắt của Tần Lâm sáng lên, sau đó anh bắt đầu phản kích.
Cô gái đã hao tổn rất nhiều thể lực nhưng vẫn không tài nào đuổi kịp Tần Lâm, vậy mà anh vẫn tỏ ra ung dung như vậy, điều này cho thấy thực lực của Tần Lâm hoàn toàn có thể trấn áp được cô, cô gái càng lúc càng tức giận, nhưng cũng chỉ vô ích mà thôi.
Tần Lâm xông lên, ánh mắt như thiêu đốt, bước chín bước liên hoàn để áp sát cô gái, cô lại một lần nữa vung trường đao trong tay, nhưng lần này Tần Lâm lại trực tiếp nắm lấy lưỡi đao.
Cô gái hoàn toàn sốc, cô không thể tin được Tần Lâm lại thực sự nắm lấy lưỡi đao của cô chỉ bằng một tay.
Ngay lúc cô còn đang do dự, Tần Lâm đã lập tức kéo cô sang một bên, trường đao trong tay cũng rơi ra, cô gái liền kêu lên một tiếng, trực tiếp rơi xuống lớp tuyết dày, giống hệt như một con chó đang ăn phân vậy.
"Ha ha ha, xem ra cô cũng chỉ có thế, hoàn toàn thua xa so với những gì tôi tưởng tượng, tôi cứ tưởng cô là nữ chính trong phim kiếm hiệp cơ, hóa ra cũng chỉ là tép riu bên lề mà thôi. Ha ha ha”.
Lời châm chọc của Tần Lâm khiến cô gái như muốn đào một cái hố để chui xuống, nhưng bây giờ cô đã không còn đường lui nữa rồi.
“Tôi giết anh!”
Cô gái rống lên, đập lòng bàn tay xuống đất, xoay người giơ nắm đấm lên, hung hăng lao về phía Tần Lâm đang đứng bất động như núi, anh không những bắt được những cú đấm liền hoàn mà còn bóp chặt lại, khiến cô không sao nhúc nhích được.
"Hở một tí là đòi giết người, con gái nhà ai mà tại sao lại không biết nhã nhặn như thế? Cô như vậy thì ai dám lấy chứ? Xem tôi dạy dỗ cô thế nào”.
Tần Lâm duỗi lòng bàn tay ra, hung hăng vỗ mông cô gái.