Sau khi lên thuyền, Hồ Gia Hân vào phòng thay quần áo để thay một bộ dạ hội màu đỏ.
Bộ lễ phục màu đỏ làm nổi bật làn da trắng ngần của cô ấy, đôi môi đỏ thắm cũng hài hòa với bộ lễ phục này.
Tần Lâm mặc một bộ quần áo đuôi tôm, vô cùng xứng đôi với Hồ Gia Hân, hai người cùng ngồi xuống, lập tức trở thành tiêu điểm ở nơi đây.
Sau khi bước xuống du thuyền, bỗng có rất nhiều người vây xung quanh.
"Cô Hồ? Lâu rồi không gặp, cô lại càng đẹp hơn rồi".
"Tổng giám đốc Hồ, dạo này cổ phiếu của châu báu Gia Hân tăng lên nhiều, tôi cũng kiếm được một khoản nhỏ đấy".
"Muốn trở nên giàu có phải làm ăn với tổng giám đốc Hồ rồi, ha ha..."
"..."
Thật ra Hồ Gia Hân cũng không quen biết mấy người vây quanh này nhiều, thậm chí còn có người chưa gặp lần nào.
Nhưng buổi tiệc của xã hội thượng lưu là như vậy, mọi người nói chuyện phiếm với nhau, cho dù có quen biết hay không cũng tâng bốc lẫn nhau tạo nên những sự nghiệp vô cùng giả tạo. truyện kiếm hiệp hay
Hồ Gia Hân cười ha ha đáp lại mọi người, cũng chẳng để ý đến kiểu xã giao như thế này.
Dù gì Hồ Gia Hân cũng là bà hoàng trang sức, rất được phụ nữ yêu thích, vì vậy có rất phú bà và cánh đàn ông muốn làm quen với Hồ Gia Hân đều vây quanh cô ấy.
Đang nói chuyện, không biết ai bỗng lên tiếng: "Long thiếu gia đến rồi!"
Chỉ một câu nói lập tức khiến tất cả mọi người quay đầu lại, người đàn ông mặc một bộ vest trắng xuất hiện giữa đại sảnh chính là Long thiếu gia trong truyền thuyết.
Long thiếu gia vừa xuất hiện lập tức khiến mọi người vây xung quanh, đám người vừa rồi còn đang vây quanh Hồ Gia Hân cũng tản ra.
Tất cả đều hướng về phía Long thiếu gia, ân cần hỏi han.
"Long thiếu gia đến rồi!"
"Long thiếu gia đúng là ngày càng tuấn tú, gương mặt ngày càng phúc hậu".
"Ha ha, đương nhiên rồi, hôm nay phải cảm ơn Long thiếu gia đã chiêu đãi".
"..."
Long thiếu gia này là chủ nhân của bữa tiệc ngày hôm nay, cũng là chủ nhân của chiếc du thuyền này, Long Ngọc Sơn!
Vì Long Ngọc Sơn là chủ nhân của du thuyền, chuyên làm ăn trong lĩnh vực này cho nên mọi người mới kính trọng chủ bữa tiệc đến vậy.
Nhưng Long Ngọc Sơn vừa xuất hiện đã chạy thẳng đến chỗ Hồ Gia Hân với đôi mắt sáng rực và khuôn mặt hớn hở.
Nhưng Long Ngọc Sơn vừa bước được vài bước, Hồ Gia Hân đã cảm nhận được anh ta đang xông đến chỗ mình, vội khoác lấy cánh tay của Tần Lâm, dựa sát vào người anh.
Long Ngọc Sơn đột nhiên khựng lại, vẻ mặt trầm xuống.
Khuôn mặt hớn hở ngày nắng của Long Ngọc Sơn lập tức trở thành trời đông băng tuyết, tốc độ thay đổi vô cùng nhanh, anh ta đã quen biết Hồ Gia Hân từ lâu, hơn nữa còn đem lòng cảm mến cô ấy.
Chỉ có điều, Hồ Gia Hân vừa giàu có vừa xinh đẹp, không phải kiểu người dễ dãi, có nhiều tiền cũng chẳng có tác dụng.
Nhưng Long Ngọc Sơn cũng tự cảm thấy vẻ ngoài của bản thân khá khôi ngô tuấn tú, cơ thể cao to vạm vỡ, hơn nữa lại còn trẻ, chắc chắc là xuất chúng hơn người, cho nên anh ta vẫn luôn rất tự tin về bản thân mình.
Hôm nay tổ chức buổi tiệc, nguyên nhân chính là muốn gặp Hồ Gia Hân, vậy mà không ngờ Hồ Gia Hân lại đưa một người đàn ông đi cùng.
Đưa đàn ông đi cùng là chuyện bình thường, dù gì phụ nữ xuất hiện trong những nơi như thế này đưa một người bạn trai đi cũng cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng không ngờ Hồ Gia Hân và người đàn ông đó lại thân thiết với nhau như vậy!
Trong ấn tượng của Long Ngọc Sơn, chưa từng có ai có những hành động thân thiết như vậy với Hồ Gia Hân, tên nhóc này là ai chứ?
Vẻ mặt Long Ngọc Sơn trầm xuống, tiếp tục bước tới đến trước mặt hai người, nhìn thẳng vào Tần Lâm rồi hỏi.
"Anh là ai?"
Long Ngọc Sơn chẳng phải người tốt đẹp gì, là kiểu nhà giàu thích chèn ép người khác, người bình thường còn không dám thở mạnh trước mặt anh ta.
Nhưng kiểu người như thế này Tần Lâm không thèm để ý tới.
Chưa đợi Tần Lâm lên tiếng, Hồ Gia Hân đã kéo tay Tần Lâm lại gần hơn.
"Đây là bạn trai của tôi, Tần Lâm".
Tần Lâm chẳng biết nói gì hơn, bây giờ còn không đánh tiếng trước với anh mà nói luôn anh là bạn trai của cô rồi sao?
Nhưng Tần Lâm cũng không còn lạ lùng gì với chuyện này, nói Tần Lâm là bạn trai chuyên nghiệp cũng không quá đáng.
Anh giả làm bạn trai của Hồ Gia Hân cũng không dưới bốn năm lần rồi?
Tần Lâm đứng bên cạnh, vẻ mặt bình tĩnh.
Còn vẻ mặt của Long Ngọc Sơn lại vô cùng âm trầm.
"Bạn trai? Thanh niên xuất chúng nhà nào đây?"
Long Ngọc Sơn cảm thấy, người có thể xứng đôi với Hồ Gia Hân, chắc chắn phải là công tử con nhà giàu, người bình thường chắc chắn không được.
Hồ Gia Hân cũng không giới thiệu thân phận của Tần Lâm, chỉ nói một câu.
"Tần Lâm".
Long Ngọc Sơn chau mày: "Tần Lâm? Chưa nghe thấy bao giờ".
Không chỉ có Long Ngọc Sơn chưa từng nghe qua, mà những người xung quanh cũng thế, ở Đông Hải chưa từng nghe thấy nhà họ Tần bao giờ cả?
Chẳng lẽ chỉ là một thanh niên bình thường, nhìn tên nhóc này cũng không giống kiểu ăn bám, sao lại có đủ bản lĩnh dụ dỗ Hồ Gia Hân?
Long Ngọc Sơn nhìn Tần Lâm, cũng không nói gì, quan sát anh một lượt rồi tỏ vẻ khinh thường.
"Anh này, bữa tiệc của tôi là bữa tiệc cao cấp, cả Đông Hải, thậm chí là cả nước cũng không tìm được bữa tiệc cao cấp như thế này đâu, vậy mà anh lại mặc bộ quần áo như thế này đến đây sao?"
Nói xong, mọi người mới bắt đầu chú ý đến cách ăn mặc của Tần Lâm.
Hồ Gia Hân chau mày: "Long Ngọc Sơn, ý của anh là sao, bạn trai tôi mặc như thế này thì làm sao? Rất lịch sự mà?"
Bộ quần áo đuôi tôm của Tần Lâm rất phù hợp với các buổi tiệc, cho dù là tham gia bữa tiệc cao cấp như thế nào cũng không bị coi là thất lễ.
Lời nói của Long Ngọc Sơn khiến mọi người cảm thấy khó hiểu.
Cách ăn mặc của Tần Lâm cũng khá lịch sự, hơn nữa nhìn kiểu dáng và phong cách cũng rất cao cấp, ý của Long Ngọc Sơn là sao?
Long Ngọc Sơn cười lạnh, vẻ mặt đắc ý.
"Mọi người xem, mọi người có thấy viền vàng ở cổ tay áo anh ta rất quen mắt không?"
Mọi người ngây ra một lát, tất cả ánh mắt đều tập trung vào cổ tay áo của Tần Lâm, đúng là có một đường viền vàng rất đẹp.
"Playboy?"
Có người đã lập tức nhận ra đây là thiết kế kinh điển của nhãn hàng Playboy.
Playboy là nhãn hàng thời trang nam cao cấp, được xếp vào hàng xa xỉ, giá cả rất đắt đỏ, không phải người bình thường nào cũng có thể mặc.
Nhưng những người có tư cách tham gia buổi tiệc ngày hôm nay cũng không phải là người bình thường, mọi người đều thân thuộc với nhãn hàng Playboy này.
Những người đàn ông ở đây có rất nhiều người mặc đồ của nhãn hàng này, có một người đứng ra giải thích về cổ tay áo của mình, cũng là loại kim tuyến được may tỉ mỉ vô cùng đẹp đẽ.
Nhưng mang quần áo của anh ta và của Tần Lâm ra so sánh thì vẫn kém hơn.
Từ chế tác đến kiểu dáng, bộ quần áo đuôi tôm của Tần Lâm lại càng cao cấp hơn.
Long Ngọc Sơn cười nhạt: "Mẫu thiết kế cổ tay áo có kim tuyến của Playboy tổng cộng chỉ có năm chiếc, chiếc của anh bạn vừa rồi là mẫu năm 16, mặc dù đã là kiểu cũ nhưng vẫn rất đắt, còn bộ đuôi tôm này chắc phải hơn mười con số không trở lên".
"Nhưng bộ của anh Tần đây không giống các bộ khác".
"Bộ này là mẫu mới của năm nay, hơn nữa còn là phiên bản giới hạn, cả thế giới chỉ có ba bộ!"
Ba bộ?
Mọi người đều ngây người, đồ giới hạn mặc dù không hẳn là quá tốt nhưng chắc chắn có thể làm nổi bật được thân phận của mình.
Trên thế giới chỉ có ba bộ, đúng là làm rõ hơn được thân phận cao quý, ai có tư cách được dùng món đồ xa xỉ như vậy chứ?
Long Ngọc Sơn chậm rãi nói.
"Tôi nghiên cứu rất sâu về nhãn hàng này, ba bộ quần áo này, bộ thứ nhất là của Bill Gates".
"Bộ thứ hai là của Mã Vân ở Hoa Hạ".
"Hai người này đều là nhân vật lỗi lạc có cống hiến lớn cho thế giới".
"Còn bộ thứ ba là của mội người bí ẩn, người bí ẩn này chắc không phải là anh Tần đó chứ?"