Phương Linh nghe ra câu răn dạy của bà quản gia, cô cũng thừa hiểu mình cần phải làm gì và phải làm như thế nào để hoàn thành tốt công việc. Cô nghĩ thầm trong đầu về độ khó tính, có khi tôi còn khó hơn mấy người rất nhiều đấy.
Phương Linh khi nãy đi tham quan một vòng đã có sự tính toán sẽ dọn dẹp như thế nào và dọn dẹp trong bao lâu cho từng phần công việc. Đây cũng là cách làm việc của cô từ ngày xưa đến bây giờ, cô bắt đầu dọn dẹp bất kỳ căn nhà nào, cô đều cần phải tính toán rõ làm sao cho sạch sẽ gọn gàng và tiết kiệm thời gian nhất.
Phương Linh hỏi bà Chi Mai thêm một câu:
“Cô ơi, vậy nếu cháu dọn dẹp xong rồi, cháu cứ tự ra về thôi đúng không? Có cần điện thoại báo cô đã hoàn thành công việc không ạ?”
Bà Chi Mai lắc đầu:
“Cháu không cần báo cô. Xong việc cứ ra khỏi nhà. Hệ thống bảo vệ sẽ tự động bật. Sáng mai cháu dự tính mấy giờ có mặt để cô qua mở cửa cho cháu.”
Phương Linh suy nghĩ mấy giây căn thời gian hợp lý và trả lời bà Chi Mai:
“Sáng mai đúng bảy giờ cháu có mặt. Như vậy có sớm quá không hả cô?”
Bà Chi Mai lắc đầu:
“Không sao. Giờ đó cô cũng sẽ có mặt để mở cửa cho cháu.”
Nói xong bà quay nhìn Hoàng Long và Cẩm Vân:
“Nếu như cô bé không cần chúng ta thì chúng ta trở về thôi. Dù sao cũng chỉ còn có hai ngày được nghỉ nữa nên tranh thủ nghỉ ngơi. Đến khi cậu chủ về rồi thì tất cả đều bận rộn đấy nhé.”
Xói xong ba người chào Phương Linh rồi tiến về phía cửa đi ra về. Chỉ còn lại một mình cô trong cả một căn nhà rộng rãi khủng khiếp như thế này. Phương Linh lại cũng như mọi lần lôi trong túi ra đôi găng tay y tế để dọn dẹp và làm vệ sinh, lấy lọ cồn ra xịt một vòng quanh người, cô không cũng không quên bật điện thoại lên để mở nhạc và bắt đầu quá trình dọn dẹp của cô theo đúng những sắp xếp đã có trong đầu.
Hành động của cô luôn luôn có một cặp mắt giám sát, đó chính là người thanh niên mà đã bỏ ra số tiền rất lớn để thuê cô về dọn dẹp, cũng chính là ngôi sao nổi tiếng Vũ Phong, người đang rất nổi trong mấy năm trở lại đây. Vô tình là anh ta cũng mới hai mươi tuổi và bằng tuổi của Phương Linh
Phương Linh vừa dọn dẹp vừa nghe nhạc và nhún nhảy theo điệu nhạc, đó là cách cô thư giãn trong cuộc sống vất vả của mình suốt thời gian vừa qua. Mải miết làm việc quên cả ăn trưa, đến năm giờ chiều thì khi chuông điện thoại báo hiệu cô cần phải ra về để chuẩn bị bữa tối cho cả nhà.
Nhìn lại một lượt căn nhà, đúng như kế hoạch của cô, đã làm xong được phân nửa công việc, chỗ còn lại sẽ để ngày mai xử lý tiếp. Tiếp theo lại đúng những động tác quen thuộc, bỏ găng tay vào thùng rác, lấy lọ cồn xịt một vòng quanh người xong thì dọn đồ đạc cho vào trong túi và rời căn hộ.
Đi ra đến nhà để xe, Phương Linh điện cho Yến Trang hỏi cô bé đã chuẩn bị xong việc chưa, nếu chưa có cần cô qua phụ giúp gì không thì Yến Trang vui vẻ nói không cần. Hôm nay cô cũng bán đủ rồi, hiện tại đang dọn dẹp quán để đóng cửa đi về. Cô bé hỏi thêm Phương Linh có muốn mua cơm cho bữa tối không thì cô bé sẽ mua. Phương Linh cũng nói không cần, bây giờ về cô sẽ qua chợ mua thức ăn rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!