Phương Linh gật đầu hiểu chuyện:
“Chị yên tâm em biết mình cần phải làm những gì. Chị dẫn em đi một vòng nhé!”
Bạch Dương gật đầu đi đằng trước ra mở cửa phòng, cô bé đi ngay theo sau. Căn hộ chung cư cao cấp này khá là rộng bao gồm có tất cả là bốn phòng: Một phòng ngủ lớn dành cho cậu chủ, một phòng đọc sách chính là phòng khi nãy cô vừa vào, một phòng dành để luyện tập, phòng luyện tập này thì Phương Linh không được phép vào, cuối cùng là một phòng còn lại dành cho khách.
Phương Linh cố gắng nhớ trong đầu từng phòng, để sau này cô dọn dẹp cho dễ. Không gian phòng khách là nơi rộng nhất và cũng cần phải dọn dẹp sạch sẽ nhất. Khu bếp thì đã có đầu bếp quản lý nhưng anh ta cũng chỉ dọn dẹp bếp núc trong quá trình làm việc. Còn tất cả những vật dụng xung quanh Phương Linh vẫn là người phải chịu trách nhiệm lau dọn.
Phương Linh khi mới vào nhìn căn nhà cô thấy cũng khá bình thường, nhưng khi đi tham quan vòng cô cũng hiểu được với tất cả mọi yêu cầu như trong bản hợp đồng, cộng thêm vào diện tích của căn nhà này thì mức lương cũng không được gọi là quá hấp dẫn nữa rồi.
Sau khi tham quan một vòng xong, Phương Linh trao đổi với Quản lý Dương luôn cô cần bắt tay vào dọn dẹp luôn bởi nhà này cũng phải đến một tuần rồi chưa được sắp xếp lau chùi. Bạch Dương gật đầu đồng ý.
Cô cũng không nói thêm, cứ để cô bé ở lại với công việc của mình. Bạch Dương cũng chỉ quan tâm đến hiệu quả công việc cuối cùng. Miễn làm sao cậu chủ nhỏ không khó chịu thì cô mới được yên thân.
Bạch Dương nói với Phương Linh:
“Chị sẽ phải lên công ty bây giờ. Trong quá trình làm việc nếu như có gì cần hỗ trợ em cứ thoải mái nhắn tin và gọi điện cho chị.”
Phương Linh gật đầu chào tạm biệt Bạch Dương xong, sau đó cô quay vào phía bếp nơi ba người đồng nghiệp khi nãy đang ngồi ở chỗ bàn ăn: Cẩm Vân, bà Chi Mai và người thanh niên có tên Hoàng Long.
Phương Linh cất tiếng chào to đánh tiếng cho họ biết cô đã xong nhiệm vụ đầu tiên:
“Cô Chi Mai, cháu đã được chị Bạch Dương dẫn đi một vòng và biết các công việc cần phải làm. Cháu muốn hỏi cô một chút là cháu có thể có chìa khóa hay mật khẩu để tự vào nhà khi cháu đến đây không?”
Bà Chi Mai cũng đã được Bạch Dương dặn dò đôi điều nên khi Phương Linh hỏi vậy bà nói với cô bé:
“Trong một tuần đầu, khi cô đến tôi sẽ có mặt ở đây mở cửa cho cô. Sau đó tùy theo kết quả công việc quyết định xem cô sẽ tiếp tục làm lâu dài hay không và nếu như cô sẽ làm lâu dài, tôi sẽ đưa cho cô một bộ chìa khóa nhà để cô có thể tự mở cho chủ động.”
Người đàn ông tên Hoàng Long quay sang nhìn Phương Linh cười:
“Cho anh hỏi một chút anh nhìn em rất trẻ liệu em đã được hai mươi tuổi chưa?”
Phương Linh cười trả lời:
“Em năm nay hai mươi tuổi anh ạ.”
Hoàng Long nghe Phương Linh nói vậy thì tiếp tục bắt chuyện:
“ Tuổi này là đang đi học đại học, em chắc làm thêm đúng không?”
Phương Linh lắc đầu:
“Không anh ạ. Em làm công việc dọn dẹp là công việc chính. Em đã không đi học từ lâu rồi. Ngoài dọn dẹp nơi này em có hơn mười nơi nữa để dọn dẹp theo giờ và theo tuần.”
Không chỉ Hoàng Long mà cả Cẩm Vân và bà Chi Mai đều ngạc nhiên khi nghe cô bé rất thật thà chia sẻ. Cô không hề giấu diếm và giọng nói của cô còn có phần rất tự hào với công việc dọn dẹp của mình. Cẩm Vân hỏi lại Phương Linh có phần lo lắng một chút:
“Em làm nhiều nơi như vậy liệu có đảm bảo hoàn thành tốt công việc không?”
Phương Linh nhìn cả ba người gật đầu khẳng định:
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!