Tác giả: Chước Nhiễm
Thitkhocaichua
Việt Sạn mời Eno tham dự kỳ thật là hội nghị cao tầng của căn cứ, không giống Eno nghĩ chỉ là một cuộc họp báo thông thường.
Bất quá lần này, hội nghị lại thêm một phần cho phóng viên đặt câu hỏi, ngoại trừ chuyện đơn giản thông báo tình hình chiến đấu và cũng làm sáng tỏ vài vấn đề.
Eno nghe xong thì cảm thấy, cái phần cho phóng viên này là cố tình vì cậu cho thêm vào. Không phải cậu tự luyến, mà sau khi Việt San đánh trận xong cũng đâu có nhận phỏng vấn của mấy phóng viên chiến địa, đây chính là lần đầu tiên.
Cậu nhịn không được trong lòng thầm nghĩ, có phải Việt Sạn không chủ đọng thì thôi.. chứ một khi hắn chủ động thì thật là?
Càng nghĩ cậu càng cảm thấy không ổn, Việt Sạn ân cần hỏi thăm, rồi còn mời cậu ăn cá, chủ động làm sáng tỏ những đồn đãi của cậu.
Không được không được, không thể không thể!
Người này sau này sẽ hắc hóa.
Nào là phòng tối! Nào là nắm đuôi!
Eno không khỏi nổi da gà lạnh sống lưng, cậu đã quyết rồi, tránh xa Việt San, yên lặng mà đi còn đườ của chính mình không liên quan gì đến Việt Sạn.
Đến khi bước vào hội trường, cậu cũng không ngồi gần Việt Sạn, mà nhanh chóng đảo mắt một vòng để tìm chỗ ngồi.
Nhưng Eno vừa ngồi xuống, thì người bên cạnh đã giật mình ngẩng đầu, khuôn mặt không giấu được kinh hỉ, hướng cậu mỉm cười chào: "Điện hạ?"
Eno nghiêng đầu, phát hiện cư nhiên là Hỗ Dật Trần, nên không khỏi ngẩn người.
Cậu hôm qua còn nghĩ phải mở lời thế nào để mượn sức lão đại tương lai, vì có đoàn kết thì cậu mới an toàn.
Đây đúng là trời thương, vị ngồi bên cạnh không phải chính là vị lão đại ngày hôm qua cậu nghĩ ư?
Hỗ Dật Trần sau khi vào Học Viện Hoàng Gia Đế Quốc đào tạo sâu, thì như một bước lên trời.
Nhưng Học Viện Hoàng Gia lại không dễ vào, Eno cũng suy nghĩ không ít, định dùng quan hệ của mẫu thân mình là hoàng hậu Derain, để đề cử Hỗ Dật Trần vào Học Viện, mà đặc biệt là các vị giáo sư nổi tiếng về cơ giáp chuyên nghiệp. Nhất định, Hỗ Dật Trần sẽ cảm kích cậu không thôi!
Nghĩ vậy,Eno liền hướng Hỗ Dật Trần mỉm cười, nhưng cậu còn chưa kịp mở miệng nói chuyện đã bị kẻ khác xách cổ áo nâng lên như gà con.
Eno:?????
Bà nội cha nó, thằng nào dám làm càn, cư nhiên túm cổ áo cậu, nghĩ cậu lùn mà ăn hiếp à?
Ánh mắt Eno siêu hung dữ mà quay lại, nhưng khi thấy khuôn mặt vô biểu tình lạnh hơn đá của Việt Sạn thì trực tiếp cứng người.
Sự hung dữ của Eno nhanh chóng lùi lại 2cm, vươn tay che miệng khẽ ho một tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn cố làm cho nghiêm nghị mà lên tiếng, "Việt thiếu tướng, cái hành động của ngài hình như khá vô lễ."
Việt Sạn sau khi xách Eno đứng lên, nghe cậu nói cũng nhanh chóng buông tay, nhưng thái độ không hề có sự hối lỗi nào mà còn vươn tay giúp cậu chỉnh sửa lại cổ áo, không nóng không lạnh nói: "Điện hạ, chỗ của ngài không phải ở chỗ này."
Eno bị bàn tay hắn chạm vào cổ có chút ngứa ngáy mà co rụt một chút, thanh âm cũng không còn nghiêm túc, giọng nói có chút run vì nhột, "Nhưng tôi muốn ngồi cùng với Hỗ Dật Trần."
Việt Sạn ánh mắt tối sầm lại, trực tiếp cự tuyệt nói: "Không được."
Eno có chút tức giận, nghĩ thầm ——
【 anh nói không được liền không được sao, anh là cái con cái khô gì? Mắc gì tôi phải nghe lời anh?】
Việt Sạn: "......"
Hắn âm thầm ở trong lòng đánh giá, tiểu hoàng tử xưa nay tính cách đều trầm ổn, cứ như một ông cụ non, nhưng nộ tâm quả thật nhốn nháo ghê hồn.
Bất quá, cái chuyện giả vờ giả vịt này, Việt Sạn còn rành hơn Eno.
Rõ ràng thời điểm thấy tiểu hoàng tử cùng Hỗ Dật Trần kề tai áp má nói chuyện, trong lòng cảm thấy có gì đó rất khó chịu, nhưng hắn lại nói ra lí do vô cùng đường đường chính chính, "Đợi chút nữa phóng viên vào thấy điện hạ ngồi cách xa ta, nhất định sẽ đưa tin thành chúng ta bất hòa, rồi có người sẽ xuyên tạc thành quan hệ Hoàng thất cùng Quân đội bất hòa."
Nói xong Việt Sạn còn nhẹ vỗ vỗ đầu Eno, "Ngoan, nghe lời."
Vậy mà Eno lại vị hắn dỗ rồi dụ đi.
Hỗ Dật Trần nhìn cả quá trình không khỏi trợn mắt há hốc mồm, thật sự không biết y có bị ảo giác hay không, nhưng khi Việt Sạn xoay đi y lại cảm thấy ánh mắt hắn nhìn mình như có tia cảnh cáo.
Mà quả thật Việt Sạn chính là cảnh cáo, hắn cảm thấy tiểu hoàng tử đang bị chứng vọng tưởng ảnh hướng mới đi tiếp cận Hỗ Dật Trần. Vì để tranh cho bệnh tình tiểu hoàng tử trở nặng, Việt sạn nghĩ mình cần giết chết mấy cái ảo tưởng này ngày khi còn trong trứng nước.
Đến gần chỗ mình, Việt Sạn liền kéo cái ghế trống bên cạnh ra cho Eno, phải ngồi bên cạnh hắn mới là tốt nhất.
Những người xung quanh nhìn cả quá trình dắt tiểu hoàng tử về rồi kéo ghế cho cậu ngồi của Việt Sạn thì không có dị nghị gì, vì ở đây hai người là người có thân phận tối cao, hai người họ không ngồi chủ vị, thì ai ngồi?
Hội nghị nhanh chóng bắt đầu, Eno rành nhất cái trò giả nghi, nên ngồi ở chủ vị dùng khuôn mặt xinh đẹp và ngơ ngác của mình, mờ mịt nghe báo cáo.
Cậu cảm thấy chỉ có biểu hiện như vậy, Việt Sạn mới nghĩ mình là đứa phế vật sau đó thả lỏng cảnh giác. Nhưnh trên thực tế, lỗ tai cậu nghe không bỏ sót một chữ.
【 biết người biết ta trăm trận trăm thắng, trước đem Việt Sạn điều tra kĩ, sau này hắn phản quốc cầm tù mình, thì có kế hoạch phản công.】
Việt Sạn: "......" bệnh của tiểu hoàng tử càng ngày lại càng nặng rồi.
Hội nghị cũng không kéo dài, rất nhanh đã tổng kết, sau đó còn nói về vấn đề của Tông Minh, chính là chờ tòa án quân đội quyết định, hiện tại là phần cho phóng viên đặt câu hỏi.
Đại đa số phóng viên đều hỏi tình huống của trận chiến, và người trả lời chính là phó chỉ huy Lâm thiếu tướng.
Cứ ngỡ là kết thúc, thì có một phóng viên đột nhiên giơ tay, đứng dậy đặt câu hỏi cho Eno: "Xin phéo hỏi hoàng tử điện hạ một câu. Chính là, đoàn đại biểu hoàng thất cùng ngài đến căn cứ là để triển khai công tác hay sao? Ngài đối với kĩ thuật của cựu bộ trường Tông Minh cảm thấy thế nào, tại sao lại cắt chức? Bộ trường Tông Minh vừa nhận phỏng vánm cũng có nói vài ý kiến về ngài, xin hỏi chuyện này với ngài có quan hệ hay không?"
Nói đến đây, vị phóng viên dừng một chút, sau đó lại tung vấn đề cuối cùng: "Xin hỏi, có phải ngài lợi dụng đặc quyền của mình, để yêu cầu cơ giáp binh thi đấu biểu diễn cho mình coi trước khi trận chiến bắt đầu, mà chính Việt chỉ huy cũng đồng ý?"
Eno ở trước mặt người khác luôn là bộ dạng hiền lành nghiêm túc, mặc dù hiện tại chỉ muốn chửi cha mắng mẹ thằng phóng viên vừa đặt câu hỏi, nhưng vẫn cố nhẫn nhịn không biểu hiện ra ngoài.
Dù hoài nghi vị phóng viên này rất có thể là do vị hoàng huynh nào đó hoặc người Tông Gia cố tình nhét vào nhiễu sự, nhưng nghe xong cậu vẫn mỉm cười, cũng chuẩn bị đáp lại vấn đề.
Chỉ là Việt Sạn ngồi bên cạnh lại nhanh hơn một bước, đã mở miệng trước, "Mấy vấn đề này tôi có thể trả lời cho cậu."
Hắn lạnh lùng quét mắt nhìn tên kia phóng viên kia một cái, thanh âm mang theo lạnh lẽo, "Sau khi hoàng tử điện hạ đến căn cứ, đã không màng vết thương vì bị tập kích trước đó, đã thị sát kho vũ khí cùng kho cơ giáp. Và phát hiện hơn 7 vạn đài cơ giáp hệ Z có vấn đề, có thể rơi vào tình trạng mất khống chế khi đánh trận, trực tiếp cứu hơn mấy vạn tính mạng của cơ giáp binh."
"Chỉ chuyện này, quân binh trong căn cứ đều biết rõ, còn vô cùng cảm kính và kính trọng điện hạ." Nói đến đây Việt Sạn ngừng một chút, ánh mắt nhìn về vị phóng viên.
Hỗ Dật Trần là người tiên phóng, quan quân có mặt trong hội trường cũng theo đó mà vỗ tay rần rần.
Eno không khỏi mắc cỡ, hai má đỏ hồng cảm thấy ngại ngùng vô cùng.
Khi cậu bị tập kích quả thật không có bị thương, lúc đó chỉ vì thiếu nước, nên cái đuôi mới rớt ra hai mảnh vảy cá, mà sao vào miệng Việt Sạn như thương tật nguy hiểm.
Tiếng vỗ tay kéo dài hơn 2 phút, Việt Sạn mới giơ tay lên để ngưng, tiếp tục nói; "Còn chuyện 'cơ giáp thi đấu biểu diễn' chính là hơn mấy chục cơ giáp binh không ngủ không nghỉ, qua cả một đêm đánh hơn mấy chục tràng đối chiến, mới tìm ra nguyên nhân gây mất không chế của cơ giáp hệ Z, vậy sao vào miệng của cậu lại thành thi đấu biểu diễn?"
Khi nói, ánh mắt của Việt Sạn vẫn nhìn chằm chằm vị phóng viên, bộ dáng không giận tự uy khiến vị phóng viên kia cả người trực tiếp cứng đơ nhanh chóng nhìn chỗ khác.
Nhưng nghĩ đến bản thân đến vì có chuyện cần làm, nên vẫn căng da đầu lên tiếng, "Nhưng Tông Minh tiên sinh nói..."
Chỉ cần vài câu cũng đủ biết kẻ cài vị phóng viên này vào, hẳn là chưa biết Tông Minh đã bị mất chức, hiện tại đang bị giam giữ chờ điều tra.
Mặt Việt Sạn không chút biểu tình, nhưng ánh mắt đã lạnh lẽo rất nhiều, không phải đối với phóng viên mà chính là đối với Tông Minh cùng Tông gia.
Lâm thiếu tướng thấy thế, vội tiếp nhận nói: "Về tình huống Tông Minh, chúng tôi cũng muốn thông báo một chuyện, ngày 27 tháng 5 năm 3027, Tông Minh –Tông gia bày mưu kế, mượn chức vụ Bộ trưởng bộ kĩ thuật để tự tiện đem 7 vạn đài cơ giáp hệ Z tiến hành nâng cấp hệ thống mà không có sự cho phép của cấp trên. Dẫn đến việc sau khi nâng cấp hệ thống, cơ giáp mất khống chế tới 97.7%......"
Phóng viên bên dưới vừa nghe con số nhanh chóng ồ lên, mất khống lên đến 97.7%, nếu lỡ như thật sự phát sinh trên chiến trường, Đế quốc lần này nhất định thua thảm.
Tông Minh cùng Tông gia tại sao lại làm như vậy? Chẳng lẽ bọn họ thông đồng với địch để phản quốc?
Các phóng viên sau đó vội vàng tập trung tinh thần, "Xoát xoát xoát" viết bản thảo, hận không thể đem tin tức nhanh chóng phát ra bên ngoài.
"Xin hỏi Tông gia bên kia, đã trả lời thế nào về vấn đề này?"
"Tông gia ở Đế Đô hiện tại đã bị khống chế sao?"
"Chi nhanh công ty Tông gia ở Thương Lam tinh......"
Tất cả mọi người biết, so với cái tin "Tiểu hoàng tử náo loạn Bộ kỹ thuật", thì cái tin của Tông gia nhất định hót hòn họt.
Kia chính là Tông gia, là một trong bốn đại quý tộc của Đế Đô tinh, tập đoàn tài chính lớn, nhiều nhân mạch, cư nhiên lại phản quốc?
Tông gia như vậy sẽ ngã xuống ư? Vậy cục diện ở Đế Đô tinh nhất định thay đổi. Hoàng đế có bỏ qua cơ hội thu thập những quý tộc hay không?
Đây đều là những nhóm phóng viên suy diễn, khi tin tức hội nghị được đưa ra, nhanh chóng khiến cõi mạng nổi lửa, người dân bàn luận nhiệt tình.
Vì dù gì, trậnm cũng đánh xong, không cần lo Thú nhân Liên Bang lại vô cớ tấn công, nên mọi người có tâm tình hóng hớt sự tình.
【 trời ơi, trời ơi! Mấy đứa đầu tiên nghe lời của Tông Minh mà chửi Tiểu hoàng tử đâu lết mặt ra đây. Chúng bây nói Tông Minh là người tốt, tốt qua ha!】
【 cái thằng khốn rác rưởi, cư nhiên muốn hãm hại cơ giáp binh, mày đi chết đi! Việt thiếu tướng tại sao không chết chết thằng khốn đó?】
【 hoàng đế bệ hạ cùng quý tộc lại bắt đầu tranh đấu sao? Lần này bên nào sẽ thắng? 】
【 Tông gia sẽ ngã ngựa? Tao cảm thấy không có khả năng, họ chính là đại quý tộc của Đế Đô tinh, hẳn là lần này lại giơ cao cánh khẽ.】
Đương nhiên, trong này cũng có không ít bình luận hơi trái ngoáy.
【trời hỡi, có ai giống tôi không, cái chuyện binh quyền gì đó hot quá trời, vậy mà sao tôi chỉ chú ý đến tiểu hoàng tử cũng tham dự vào? Đây hẳn là lần đầu tiên tiểu hoàng tử lộ diện nha. Xinh đẹp qua đi, dễ thương quá đi, prprpr】
【 cảm ơn khích lệ, cũng sẵn thông báo cho mọi người biết, đây là chồng của tôi. 】
【 lầu trên bớt nhận vơ giùm, rõ ràng là chồng của tôi! 】
【 nè cái vị phóng viên gì đó, sao nói chuyện đáng ghét thế, tiểu hoàng tử vừa mới thành niên, khẳng định chỉ là người đại diện cho đoàn đại biểu, trên tay không có quyền, sao có thể cắt chức Tông Minh?】
【 lụ má, mấy thằng mặt dày, mới mấy ngày trước tụi bây còn nói tiểu hoàng tử là kẻ cậy quyền cơ mà?】
【 tôi hoài nghi những bình luận chửi tiểu hoàng tử trước đó chính là thủy quân của Đại hoàng tử.】
【 sao tao chỉ để ý tiểu hoàng tử ngồi kế Việt chỉ huy nhìn sao cứ thấy hợp. Xứng đôi thế không biết!】
【 xứng xứng, từ nahn sắc đến ngoại hình đều xứng! 】
Đế Đô tinh, Hi Chiếu Cung.
Scott hoàng đế buông văn bản hội báo mà Việt Sạn giao lên, lâu lâu lại xem một chút tin tức trên mạng.
Xem xong, ông đóng đầu cuối cá nhân, ngữ khí bình đạm mà nói với Thủ tướng Harris đang ngồi đối diện.
"Xem ra Việt Sạn, cũng bảo vệ Eno."
Harris không hiểu nổi ý tứ của hoàng đế, chỉ đơn giản nói: "Đúng vậy", sau đó nghĩ nghĩ lại nói thêm: "Tiểu điện hạ ngoan ngoãn đáng yêu, xác thật người gặp người thích."
Scott không nói gì, ánh mắt trầm ngưng, dừng trên văn bản.
Tuy năm nay đã ngoài 50, nhưng thời đại tinh tế tuổi bình quân trung bình của nhân loại lên tận 250, nên 50 tuổi của ông chính là tuổi trể tuấn mỹ. Biểu tình lạnh nhạt, nhưng lại mang theo uy nghiêm vương giả.
Harris khẽ liếc trộm nhìn hoàng đế một cái, sau đó cũng không dám suy đoán lung tung.
Lại qua hai phút, giống như nghĩ ngợi xong xuôi, Scott rốt cuộc mở miệng: "Thành lập đoàn điều tra, nhanh chóng điều tra về vấn đề cơ giáp của Tông gia, Tông Khánh Hủ... trước cứ theo dõi, không tạm giam. Đoàn điều tra bên Thương Lam tinh để Eno cùng Việt Sạn phụ trách."
Nói xong hoàng đế thầm nghĩ, tuy Eno không phải con ruột của ông, nhưng cậu vẫn còn tác dụng, nếu có thể dùng để liên hôn với Việt Sạn, vậy có thể giúp hoàng thất mượn sức Việt gia, cũng không uổng ông đội cái nón xanh này.
Thủ tướng Harris thì tại trong lòng thầm than, không giam người cầm quyền Tông gia, xem ra hoàng đế bệ hạ vẫn chưa nắm chắc.
Scott phân phó xong, liền để Thủ tướng rời đi, chính mình ôm bụng bia trở về tẩm điện.
Sau khi vào tẩm điện, ông liền vươn tay vào bên trong áo, sau đó lôi ra một quả trứng to cỡ trái dưa gang, bụng bia trước đó nháy mắt đã không còn.
Ông đem quả trứng trơn bóng nhanh chóng bỏ vào gương ủ, biểu tình uy nghiêm cũng trở nên từ ái, thở dài một tiếng mà nói: "Cục cưng ơi, cục cưng, baba ấp con hơn 23 năm rồi, con đến chừng nào mới nguyện ý phá xác mà ra?"
"Có phải hay không vì con biết không có mẹ ở đây? Haizz, baba cũng muốn làm mẹ con nhưng..."
Nghĩ đến vị công chúa nhân ngư mỹ lệ, thần sắc hoàng đến xuất hiện một tia thẫn thờ, những ông lại rất nhanh mà nhìn quả trứng tiếp tục lải nhải.
Giờ phút này, nhìn ông không khác gì một người cha dông dài. Nếu bị Thủ tướng Harris thấy một màn này, nhất định sẽ chấn động.
Nhưng hoàng đế không biết chính là, quả trứng nhân ngư ông xem như bảo bối đã bị đánh tráo từ lâu.
Căn cứ Thương Lam tinh, Eno họp xong, vội vàng gọi Hỗ Dật Trần đến hỏi: "Hỗ tổng công, dạo gần đây công tác thế nào? Bận lắm sao?"
Hỗ Dật Trần nghe cái danh xưng tiểu hoàng tử gọi mình liền đỏ rần khuôn mặt, thẹn thùng giải thích: "Điện hạ. Tôi vẫn chưa phải tổng công."
Eno xua xua tay, nói: "Sớm muộn gì cũng sẽ thành, cậu làm việc lợi hại như vậy mà."
Hỗ Dật Trần bị khen đến sửng sốt, không nghĩ tới tiểu hoàng tử cư nhiên công nhận năng lực của y.
Y không khỏi có chút kích động, lại nghĩ đến bản thân có thể có cơ hội chính là nhờ tiểu hoàng tử, nên giọng nói mạnh mẽ, đầy đảm bảo: "Nhận được công nhận của điện hạ, tôi nhất định sẽ nổ lực."
Eno liền ngơ ngẩn, cậu cảm thấy Hỗ Dật Trần đặc biệt dễ kích động. Hình như cậu vẫn chưa nói cái gì hết nha?
Việt Sạn cách đám người thấy một màn này, tức khắc có chút đau đầu.
Tiểu hoàng tử thật đúng là...... ai cũng đi thả thính, mà không tự nhận ra.
Cũng may Eno không rối rắm lâu vấn đề của Hỗ Dật Trần, rất nhanh đã đè cập vấn đề chính, "Dật Trần, cậu có nghĩ nên đến Học Viện Hoàng Gia Đế Quốc, để đào tạo chuyên nghiệp hay không?"
Không thể kêu Hỗ tổng công, Eno liền lựa chọn việc gọi tên trực tiếp, như thế mới có thể kéo gần khoảng cách.
Hỗ Dật Trần lại lần nữa đỏ ửng khuôn mặt, đương nhiên là y muốn đi, nhưng y lại cảm thấy bản thân mình không có tư cách đó.
"Không cần lo lắng nhiều, tôi có thể giúp cậu đề cử, với lại cậu có công xử lí các vấn đề của hệ cơ giáp Z, nhất định có thể nhập học thành công."
Eno hướng Hỗ Dật Trần đảm bảo, trong lòng lại nhanh chóng nghĩ đến viễn cảnh tương lai, khi mà Hỗ Dật Trần thành công, thì nhất định sẽ đầu quân dưới trướng của cậu.
Việt Sạn đang định bước đến đánh gãy câu chuyện của tiểu hoàng tử, nhưng vừa bước đến gần đã nghe được tiếng lòng của Eno, nên nhanh chóng khựng lại.
Để Hỗ Dật Trần đi Đế Đô tinh? Đây cũng không phải là chuyện xấu.
Nghĩ đến văn bản hoàng đế khi nãy phát đến, Việt Sạn không khỏi âm thầm nghĩ: Cũng vừa lúc, chính là tiểu hoàng tử cũng không thể trở về Đế Đô tinh, Hỗ Dật Trần đến đó học chuyên nghiệp, vừa vặn có thể ngăn cản cả hai người, để tiểu hoàng tử không thể tiếp xúc với đối phương.
Nhưng hắn đã quên một chuyện, vai chính trong căn bệnh ảo tưởng của tiểu hoàng tử chính là hắn.
- ----Còn tiếp-----