Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cha Tôi Là Chiến Thần - Dương Tiêu (Vô Sương)

Không ngờ thằng nhóc này thế mà còn chuẩn bị thẻ xong xuôi rồi.

Khó, khó mà tin nổi, anh thật sự có khả năng mua sao?

Lập tức, vẻ mặt quản lý Tiết và tổ trưởng tổ tiêu thụ bắt đầu không đúng lắm.

Mà ông chủ Lý thấy thế thì lại không thể thừa nhận nổi.

Nếu lúc này thật sự để thằng nhóc này quẹt thẻ mua thì mặt mũi ông chủ Lý ông ta đây vứt đi đâu bây giờ?

Vì thế ông ta bước tới nhìn chiếc Panamera trước mặt, nhìn nhìn giá cả rồi không khỏi nghiến chặt răng.

Chiếc xe gần ba triệu, không thể nghi ngờ đã vượt qua phạm vi ông ta có thể chấp nhận rồi.

Nhưng muốn ông ta mất mặt trước mặt Dương Tiêu thì ngại quá, không thể nào!

Vì thế ông ta bèn vỗ đùi nói: "Xe này trông cũng không tồi lắm, tôi đặt trước!"

Lời này vừa thốt lên, nhất thời tất cả mọi người ở đây lại hít một hơi sâu, trong lòng thầm kêu ông chủ Lý thật là phung phí!

Mới vừa mua một chiếc thế mà bây giờ lại còn đặt trước một chiếc nữa!

Dương Tiêu nhíu mày, người này định tranh chấp với anh đấy à?

Lúc này quản lý Tiết lại mở miệng nói với Dương Tiêu: "Nếu ông chủ Lý đã đặt trước thì xe này anh không mua được."

"Ông ta chỉ là đặt trước, còn bây giờ tôi trả tiền toàn bộ, hơn nữa là tôi mở miệng nói muốn mua trước, tôi không mua được ư?"

Dương Tiêu cười lạnh lùng.

Kết quả là quản lý Tiết cười ha hả nói: "Ngại quá, vậy tôi sẽ nói cho anh biết sự thật vậy."

"Ông chủ Lý không phải người mà anh có tư cách so sánh. Người ta là khách quen, chúng tôi bằng lòng hợp tác với ông ấy hơn."

"Huống chi sau khi ông ấy mua Macan, số tiền tiêu phí tích lũy đã chính thức trở thành hội viên cao cấp ở câu lạc bộ Porsche chúng tôi. Bây giờ ông ấy quả thật có tư cách đặt xe trước."

Thấy quản lý Tiết thiên vị lần thứ hai, lại thấy Dương Tiêu không nói gì, mọi người lại nhanh chóng để lộ vẻ mặt cười nhạo.

Tất nhiên bọn họ biết rõ vì sao quản lý Tiết bằng lòng thiên vị ông chủ Lý. Dù sao thì thằng nhóc trước mặt này nhìn kiểu gì cũng thấy nhiều nhất là nhà giàu mới nổi.

Cho dù thật sự có tiền mua, chắc chắn cũng chỉ mua được duy nhất một chiếc, nhưng ông chủ Lý thì không giống vậy.

Người ta là xí nghiệp gia đình nổi tiếng. Nếu tạo quan hệ tốt thì sau này sẽ có thể hợp tác thường xuyên.

Trên phương diện lợi ích lâu dài thì ông chủ Lý mạnh hơn thằng nhóc này rất nhiều!

Dương Tiêu nhìn về phía ông chủ Lý: "Vậy tức là dù bây giờ tôi muốn mua cái gì ông cũng đều muốn đặt trước cả sao?"

Ông chủ Lý cũng không che giấu. Ông ta nhếch miệng cười: "Không tồi, thế thì sao nào? Mày vẫn nên trở về với cái Honda quèn của mày đi thôi!”

Lời này vừa thốt lên lại kéo theo một tràng cười vang dội.

Trên thực tế thì ông chủ Lý đúng là không mua nổi. Ông ta chỉ định tạm thời đặt trước sau đó một thời gian nữa trực tiếp hủy đặt, cùng lắm là phải bồi thường tiền đặt trước thôi.

Mặc dù ông ta không mua nổi xe ba triệu tệ nhưng tiền đặt trước ông ta vẫn trả nổi. Trả một chút tiền đặt trước mà lại có thể giả ngầu một lần, ông ta cảm thấy rất xứng đáng!

Đang lúc hiện trường bị tiếng cười vang dội bao trùm thì đột nhiên!

Một người đàn ông mặt chữ quốc mặc một bộ vest đen lịch sự bước vào cửa hàng.

Mọi người quay lại thì thấy thế mà lại là cửa hàng trưởng!

Vừa thấy người đi vào cửa hàng, mọi người không khỏi hơi sửng sốt.

Thế mà lại là cửa hàng trưởng Mạc!

Cửa hàng trưởng Mạc đã trở lại!

Cửa hàng trưởng Mạc vừa lúc từ bên ngoài về, vừa vào đã thấy mọi người xúm lại một chỗ, còn lớn tiếng cười đùa, nhất thời ông ta hơi không hài lòng.

Cửa hàng còn đang mở cửa kinh doanh, sao có thể như vậy được? Còn ra thể thống gì nữa?

Lúc này ông ta bèn bước nhanh tới, không hài lòng chất vấn: "Đã xảy ra chuyện gì? Đám nhân viên tiêu thụ các người sao lại xúm lại đây hết thế này?"

Rất nhanh sau đó, ông ta đã phát hiện ra ngay cả quản lý Tiết cũng ở đây. Lúc này ông ta lại nhìn về phía quản lý Tiết rồi nhướng mày: "Quản lý Tiết, sao thế này?"

Quản lý Tiết nhanh chóng điều chỉnh cho khuôn mặt trở nên u ám, đang chuẩn bị giải thích thì Dương Tiêu đã đi tới.

"Ông là cửa hàng trưởng của nơi này sao?"

Anh vừa dứt lời, cửa hàng trưởng Mạc đã gật đầu: "Đúng vậy, tôi là người phụ trách cao nhất của cửa hàng này. Tôi họ Mạc."
Nhấn Mở Bình Luận