“Vậy người đưa bưu phẩm kia, đã thẩm vấn chưa?” Sau khi Vũ Văn Vĩ Thần ngồi xuống phía sau bàn làm việc, lập tức mở miệng hỏi trưởng phòng bảo vệ về tình huống kia.
“Đã thẩm vấn rồi.” Trưởng phòng bảo vệ cẩn thận trả lời, lúc này trán của ông ta đã rịn mồ hôi.
Hồ Ứng đứng một bên, mở miệng nói: “Đã thông báo cho tất cả bộ trưởng lập tức đến đây họp, còn có chuyên gia gỡ bom đến hiện trường tiến hành phân tích, tin rằng muốn bắt được tên hung thủ này là không thành vấn đề.”
“Nửa ngày sau các người đem kết quả đến cho tôi, đi ra ngoài đi!” Vũ Văn Vĩ Thần nói xong, lập tức phất phất tay về phía bọn họ, ý bảo bọn họ lui ra ngoài.
Hồ Ứng và trưởng phòng bảo vệ nhìn nhau rồi sau đó lập tức lui ra ngoài.
Lúc này Đào Du Du đang nằm trên chiếc giường lớn mềm mại của Vũ Văn Vĩ Thần, đầu óc cô trống rỗng, ánh mắt cô mở to không dám nhắm mắt lại, bờ môi có chút trắng bệch còn đang nhẹ nhàng run run.
Lúc cửa phòng bị mở ra, cô phản xạ có điều kiện từ trên giường ngồi dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cửa ra vào, sau khi nhìn thấy người đến là Vũ Văn Vĩ Thần, thần kinh căng thẳng mới từ từ thả lỏng.
“Tôi…. …..Tôi muốn đến nhà cô tôi.” Cô chợt ý thức được, mình có thể gặp nguy hiểm, như vậy còn Đào Dục Huyên và Tiểu Nho thì sao? Chúng nó có an toàn không?
“Cô thả lỏng một chút, sự việc không có nghiêm trọng như cô nghĩ đâu.” Vũ Văn Vĩ Thần thấy tâm trạng cô có chút không yên, một phen đi đến bên giường ngồi xuống, hai tay vịn chặt bả vai cô rồi nói.
“Anh ta trực tiếp gửi quả bom cho tôi, anh còn nói sự việc không nghiêm trọng.” Đào Du Du tức giận phản bác lại anh, sao anh có thể hiểu được tâm tình của cô vào lúc này.
Vũ Văn Vĩ Thần nhìn bộ dạng sắp nổi điên của cô, một tay ôm lấy mặt cô, để cho ánh mắt cô nhìn thẳng vào mắt anh, sau đó nghiêm túc nói: “Không phải Nhã Hinh cùng với Dục Huyên và Tiểu Nho đi chơi rồi sao? Bên người Nhã Hinh có một nhóm nhân viên an ninh và bảo vệ đi theo, không ai có thể đến gần bọn họ, cô không cần phải ở đây tự hù dọa mình, được chứ? Để tôi thông báo cho trợ lý của Nhã Hinh, để cho bọn họ kết thúc cuộc chơi trở về phủ Tổng Thống, buổi tối các người có thể gặp nhau.”
“Thật vậy không?” Đào Du Du nghe Vũ Văn Vĩ Thần nói xong…. … Cũng nhận ra rằng cô quan tâm nhiều quá sẽ bị loạn rồi.
“Tin tôi. Sau này chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra nữa. Trước tiên nghỉ ngơi một chút, tôi còn rất nhiều chuyện phải xử lý.” Anh nói xong, chuẩn bị đỡ cô nằm xuống.
Đào Du Du nghe những lời nói của anh mới làm cho mình bình tĩnh lại, Vũ Văn Vĩ Thần nói không sai, bây giờ cô ở trong phủ Tổng Thống, nếu trong này còn chưa an toàn, vậy cả thế giới sẽ không có chỗ nào an toàn.
Cô nhẹ nhàng đẩy Vũ Văn Vĩ Thần ra, nói: “Tôi……..Tôi không sao rồi, tôi không muốn nghỉ ngơi ở đây, tôi nên trở về phòng mình thôi.”
“Chỉ cần ở lại đây, cô ở lại đây, tôi yên tâm hơn.” Anh không để cho cô xuống giường, mà ngoan cố đè cô xuống giường.
“Anh…. ….” Cô hơi ngạc nhiên nhìn anh.
Anh ta vừa nói cái gì? Cô ở trong này, anh yên tâm hơn…. ……..
Đây là ý gì?
Chẳng lẽ anh ta rất lo lắng cho cô sao?
“Nghỉ ngơi đi.” Không để ý đến sự ngạc nhiên trong mắt cô, anh giúp cô đắp chăn, sau đó xoay người đi ra cửa.
Đào Du Du nằm ở trên giường, nhìn bóng lưng cao ngất dần dần biến mất trước mặt cô, đột nhiên trong lòng dâng lên một cổ ấm áp.
Vì sao anh ta bỗng đối xử tốt với cô như vậy?
Còn để cho cô ở trong phòng anh ta, nằm trên giường của anh ta…. …… ………
Vũ Văn Vĩ Thần xuống lầu lần nữa, bộ trưởng bộ an ninh đã đến, theo sau ông ta còn có Thác Ngọc Mộ Dã.
Bọn họ gặp nhau ở cửa ra vào, sở dĩ Thác Ngọc Mộ Dã chạy đến đây trước tiên, không phải bởi vì có người thông báo cho anh ta, mà đúng lúc xảy ra vụ nổ, anh ta ở trong nhà hàng dùng cơm cách đây mấy con phố, là bảo vệ của anh ta ở bên ngoài nói cho anh ta biết, dường như ở đây xảy ra vụ nổ, vì vậy anh ta lập tức chạy đến.
Lúc anh ta đến đây, hiện trường vụ nổ đã bị một nhóm chuyên gia gỡ bom vây quanh.
Đi vào trong phủ, anh ta đã nhìn thấy bộ trưởng bộ an ninh và Cảnh trưởng cảnh cục được triệu tập đến, hỏi thăm Hồ Ứng về tình hình một chút, anh ta lập tức lâm vào trầm tư.
Trong phòng họp yên lặng, người phụ trách liên quan đang ngồi với vẻ mặt nghiêm túc, không ai dám mở miệng lên tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!