Âm thanh nói chuyện và khen tặng nhau trong bữa tiệc nhỏ dần, Vũ Văn Vĩ Thần chỉ chị cho phiên dịch viên đi theo mình, anh tự mình đưa đoàn người Tiêu Dịch đến ngủ ở nhà khách Quốc Tân, sau đó anh đi lên phòng sách ở trên lầu.
Người đàn ông đeo kính kia cũng đi theo lên lầu.
Đào Du Du đưa Vũ Văn Tuyết Lạc và Nguyễn Thảo Mai đến cửa phủ Tổng Thống, trở lại chuẩn bị đưa hai đứa nhỏ về nhà người cô, kết quả lại phát hiện không thấy bóng dáng Đào Dục Huyên đâu.
“Tiểu Nho, anh trai đi đâu rồi?” Sau khi Đào Du Du nhìn xung quanh tìm kiếm, không thấy tung tích của Đào Dục Huyên đâu, đành quay đầu hỏi Tiểu Nho ngoan ngoãn đi theo bên mình.
“Không biết, đã không thấy tâm hơi đâu.” Tiểu Nho lắc lắc đầu, vẻ mặt mờ mịt.
“Đáng giận, tên xú tiểu tử này lại chạy đâu rồi chứ?” Đào Du Du cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung, đêm nay đã bị hai đứa nhỏ này làm rối tung lên rồi.
“Mẹ, con buồn ngủ quá, bế bế….” Tiểu Nho vừa ngáp vừa đưa hai tay ra với Đào Du Du.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!