1.
“Người tiếp theo, đến lượt ngươi rồi.”
Tôi ngồi vắt chéo chân, hào hứng nhìn vào màn hình điện thoại.
Đây là câu cuối cùng được viết trong mỗi lần cập nhật của “Châm Ngôn Tử Thần”.
Nó đã cập nhật năm lần rồi.
Bây giờ là 23:55 theo giờ Bắc Kinh.
Mỗi ngày, vào lúc nửa đêm, nó cập nhật đúng giờ.
Tôi nhấp một ngụm Coca, hồi hộp chờ đợi nội dung lần cập nhật thứ sáu.
Ban đầu, ai cũng nghĩ rằng tác giả chỉ đang cố gắng làm người đọc hồi hộp và tạo yếu tố kinh dị.
Nhưng không thể phủ nhận rằng lần này, tất cả cư dân mạng đều đã mắc câu, kể cả tôi.
Bởi vì đây không phải là một cuốn tiểu thuyết bình thường, cũng không phải là một câu chuyện mì ăn liền, mà là những lời tiên tri về cái chết.
Lần đầu tiên xuất hiện, nó như một hòn đá chìm vào biển văn chương mênh mông, không tạo ra một chút sóng gió nào.
Hầu hết cư dân mạng không để ý đến cái ID kỳ quặc này, chỉ có một vài người nhìn thấy và tức giận viết lên: “Đừng có hù dọa người khác, bạn đang nguyền rủa người ta đấy à?”
Chẳng qua vì nội dung lần đầu cập nhật của nó là:
“Trưa mai, đường Phổ Lâm Đông, Hoàng Quế Hoa, chết vì tai nạn xe.”
“Kế tiếp, đến lượt ngươi.”
2.
Không ai để ý.
Tác giả tùy tiện bịa ra một cái tên, dựng nên một câu chuyện kinh dị là điều bình thường.
Dù cái tên được viết có vẻ quen thuộc, và địa điểm là có thật trong thành phố này, cũng chẳng ai quan tâm.
Có vài cư dân mạng nhiệt tình thấy rồi cũng chỉ chửi vài câu rồi bỏ qua.
Cho đến chiều hôm sau, kênh thành phố đưa tin một sự kiện.
“Vào lúc 12:00 trưa nay, đã xảy ra một vụ tai nạn giao thông trên đường Phổ Lâm Đông. Theo camera giám sát, một xe tải chở rau quả đã va chạm với một chiếc xe điện. Người điều khiển xe điện, cô Hoàng Quế Hoa, không may qua đời…”
Trùng hợp, có một cư dân mạng nhìn thấy tin tức này và nhớ lại “Châm Ngôn Tử Thần” mà mình đã đọc tối hôm trước.
Anh ấy kinh ngạc đi đến hiện trường trên đường Phổ Lâm Đông, tên của người chết quả thực là “Hoàng Quế Hoa”.
Nạn nhân đã vượt đèn đỏ để giành đường và bị xe tải cuốn vào bánh xe, thi thể không còn nguyên vẹn, máu me tung tóe.
Ngay lập tức, tin tức lan rộng.
Chuyện về lời tiên tri chết chóc đã nổ ra như thế.
Bài viết trên Mạng Tranh Giới ngắn gọn vài trăm từ, nhưng nhanh chóng leo lên vị trí số một trên bảng xếp hạng nóng.
Thân phận của người chết cũng bị cư dân mạng đào ra.
Hoàng Quế Hoa chỉ là một người giúp việc bình thường, đang đi chợ mua rau cho gia đình chủ nhà thì gặp tai nạn chết thảm.
Khoảng cách đến chợ Phổ Lâm mà cô định đến chỉ còn năm trăm mét.
Cảnh sát điều tra phát hiện, chiếc xe tải rơi vào điểm mù tầm nhìn, tài xế không uống rượu, cũng không lái xe trong tình trạng mệt mỏi, và tuân thủ đúng luật giao thông. Hoàng Quế Hoa hoàn toàn chịu trách nhiệm cho sự việc.
3.
Trong cuộc sống bình lặng, đột nhiên xuất hiện một sự việc kích thích.
Mặc kệ là do ma quỷ hay con người gây ra, chỉ cần không liên quan đến mình, hầu hết cư dân mạng chỉ đơn thuần coi đó là trò vui.
Tôi cũng vậy.
Nếu chỉ một lời tiên tri thành hiện thực, chưa đủ để chứng minh điều gì.
Vậy nếu tiên đoán thứ hai cũng trở thành hiện thực thì sao?
Nếu tiên đoán thứ ba, thứ tư, thứ năm, tất cả đều thành sự thật thì sao?
Lúc này, điều này không còn là một cuốn tiểu thuyết đơn thuần nữa.
Một nhóm hacker đã được dân mạng tổ chức để truy tìm địa chỉ IP của tác giả, nhưng tất cả chỉ nhận được một mớ mã hỗn độn.
Các hacker phẫn nộ mắng: “Tên này hoặc là hacker siêu hạng, hoặc không phải là con người!”
Cảnh sát cũng đã lập một tổ chuyên án để điều tra vụ việc này.
Dù gì thì mọi người cũng đang hoảng loạn, cần phải trấn an.
Nhưng tôi không ngờ rằng, rất nhanh, quả dưa tử thần lại rơi xuống chính bản thân mình.
Sau khi lần lượt có năm người thiệt mạng, gần như cả mạng đều đang dõi theo “Châm Ngôn Tử Thần”.
Ứng dụng liên tục bị lag vì lượng người truy cập lớn, không biết bao nhiêu người đã đổ vào Mạng Tranh Giới.
Tội nghiệp cho các lập trình viên, họ phải làm thêm giờ liên tục.
Trong lúc tôi đang miên man suy nghĩ, màn hình điện thoại bất chợt chuyển đổi.
Giờ Bắc Kinh, 23:59.
Tôi nuốt khan, căng thẳng nhìn chằm chằm vào màn hình.
4.
Cuối cùng, tiếng chuông điểm vang, 00:00, đúng giờ đã đến.
Tôi điên cuồng làm mới trang cá nhân và liên kết bài viết của tác giả.
Không phụ lòng người ăn dưa, tác giả đã cập nhật.
Hai dòng chữ hiện lên trước mắt.
“Sáu ngày sau, 00:00, khu nhà Vãn Lai, La Phi, chết tại nhà.”
“Kế tiếp, đến lượt ngươi.”
Thời gian, địa điểm, tên, cách thức tử vong.
Giống hệt như năm lần trước, rõ ràng không hề sai lệch.
Chỉ là…
Chiếc điện thoại đột ngột trượt khỏi lòng bàn tay, tôi vô tình làm đổ lon Coca bên cạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hơi thở đứt quãng.
Tôi… tôi sống ở khu nhà Vãn Lai.
Và tôi tên là La Phi.
5.
Cư dân mạng náo loạn, tranh nhau bình luận…
[Trời đất, ai biết người tên La Phi này không? Có thể liên lạc với anh ta không?]
[Tôi nghi ngờ nghiêm trọng rằng tác giả chính là hung thủ, đang giết người không chừa một ai!]
[Báo cho La Phi cũng vô ích thôi! Mọi người quên những người trước đó cũng đã được cảnh báo trước rồi sao, nhưng không ai tin cả.]
[Cái chết mà “Châm Ngôn Tử Thần” tiên đoán không thể tránh khỏi. Trước đó cũng đã có người cầu cứu cảnh sát, nhưng cuối cùng vẫn chết. Có người thậm chí không ra khỏi nhà vào thời điểm đó, nhưng cuối cùng cũng chết đúng thời gian, địa điểm như đã tiên đoán.]
[Từ khi tiên đoán đầu tiên xuất hiện, đã hơn nửa tháng rồi, sao chính quyền vẫn chưa đưa ra lời giải thích?]
[Thật sự là ma quỷ sao? Quá đáng sợ rồi!]
[Hy vọng tác giả tha cho tôi, đừng viết tên tôi vào đấy.]
Những bình luận đa dạng, nực cười và kỳ lạ, liên tục xuất hiện.
Những người chưa bị chọn chỉ cười cợt.
Chỉ có tôi như chìm vào hầm băng.
Sáu ngày nữa, là đến ngày tôi chết.
Tôi phải làm thế nào để không chết đây?
Tôi không muốn chết.
6.
Bạn thân chí cốt của tôi sớm biết chuyện này và vội vã chạy đến nhà tôi.
“La Tử, cậu làm sao thế? Chuyện lớn thế này lại không nói với tôi một tiếng?”
Trương Nam đến nơi, thấy tôi đang ngồi sụp trên sàn, hút thuốc.
Đèn phòng tắt hết, từng đốm lửa lập lòe phản chiếu khuôn mặt tái nhợt của tôi.
“Nhìn cậu kìa, chẳng ra gì cả!”
Trương Nam nhìn bộ dạng râu ria xồm xoàm của tôi, tức giận đấm một cú.
Hắn thở dài một hơi, châm điếu thuốc, không ngại bộ vest đắt tiền, ngồi xuống sàn cạnh tôi.
Hắn rút từ trong túi ra một chiếc túi gấm màu vàng nhỏ, lắc lắc trước mặt tôi.
“Cái này lần trước đưa cậu rồi, cậu đeo cẩn thận chứ? Đây là bùa hộ thân tôi cầu được từ đạo quán linh thiêng nhất đấy. Hai anh em mỗi người một cái, bảo vệ mạng sống, cậu phải giữ bên mình.” Hắn nghiêm túc dặn dò tôi.
Tôi lục trong túi ra chiếc bùa hộ mệnh hắn tặng từ lâu, cho hắn xem, cảm động nhìn hắn.
“Anh Nam, vẫn là anh có nghĩa khí.”
Trương Nam khẽ nhướng mày, rít mạnh một hơi thuốc, treo bùa hộ mệnh của hắn bằng dây đỏ, rồi nhét vào trong áo.
Tôi vô tình thấy hoa văn trên chiếc bùa của hắn dường như khác với của tôi một chút.
Nhưng tôi không hỏi gì thêm.
“Đừng lo, tôi dù gì cũng là tác giả hàng đầu, tôi sẽ cùng cậu tìm hiểu kỹ logic cái chết của năm người trước.”
Đúng vậy, bạn thân chí cốt của tôi, Trương Nam, là một tác giả nổi tiếng trên một trang web nào đó.
Có hắn giúp đỡ, tôi chắc chắn an tâm hơn nhiều.
Liên quan đến sống chết, tôi lôi sổ và bút ra, ghi lại những manh mối hữu ích.
Mở Mạng Tranh Giới, đối chiếu với “Châm Ngôn Tử Thần”, và hồi tưởng lại cái chết của những người khác.
Sáu ngày nữa, là ngày tôi chết.
7.
Lời tiên tri về cái chết thứ hai trong “Châm Ngôn Tử Thần” nói như sau:
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!