Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Bác Sĩ - Diệp Phi (tác giả Diệp Phàm)

Chương 1487:

Mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.

Anh ta từ bỏ việc bắt mạch, đứng dậy tỉ mỉ quan sát, còn ra sức ngửi, muốn mở miệng hỏi tình trạng nhưng lại không biết hỏi ai, cuối cùng chỉ đành ngậm miệng lại.

“Thời gian đã hết, đi xuống đi”

Mười phút sau, Phùng Côn Luân nói một tiếng: “Người tiếp theo”

Bác sĩ béo hơi thất vọng, anh ta còn muốn nhìn thêm, kết quả lại bị Phùng Côn Luân đẩy xuống.

Sức ông ta dùng rất lớn.

Bác sĩ béo cứ thế ngã xuống sân khấu, đau đến nỗi không thế không phản kháng nhưng lại bị Phùng Côn Luân lạnh lùng uy hiếp.

Anh ta chỉ có thể tự nhận mình đen đủi, quay về vị trí Người thứ hai là một nữ bác sĩ xinh đep, người có cách dùng phương thuốc được mấy người Lão Cung khen ngợi, cô ta bước lên sân khấu, bắt mạch một hồi, sau đó cũng nhíu mày lại.

Không có câu hỏi nào, cô ta cũng không bắt được mạch đập của Phùng Mịch Mịch.

Cô ta cũng không chết tâm, cố gắng quan sát một hồi, sau đó nắm bắt thời gian, lấy ra giấy bút, khó khăn viết ra một đơn thuốc, rồi đưa cho mấy người Phùng Côn Luân.

Nhân viên nhanh chóng chụp lại phương thuốc, sau đó truyền lên màn hình máy tính cho các vị giám khảo xem xét.

Phùng Côn Luân không động vào máy tính, ông ta trực tiếp cầm lấy đơn thuốc, sau đó rắc một tiếng, ông ta xé rách tờ giấy, vo thành một cục, vứt xuống đất.

“Vô tích sự, không qua.”

“Người bệnh có tình trạng này mà thuốc an thần có thể giải quyết được sao?”

“Cô tự cho mình là thiên tài, lại còn xem chúng tôi là mấy ông lão hồ đồ cả ư?

“Không học được gì ra hồn hết!

Ông ta mất kiên nhẫn nói: “Cút xuống”

Cô gái xinh đẹp bị Phùng Côn Luân sỉ nhục như vậy, mặt đỏ lên, khóe mắt ướt sũng, cúi đầu đi xuống sân khấu.

Người bệnh thì quái dị, cộng thêm áp lực từ Phùng Côn Luân khiến các thí sinh vô cùng khó chịu.

Thí sinh tiếp theo cũng chẳng khác người trước bao nhiêu, chưa bắt được mạch đã đầu đầy mồ hôi, bắt mạch xong thì cả người ướt sũing.

Bọn họ cắn răng nghĩ ra phương án điều trị, kết quả đều bị Phùng Côn Luân đuổi xuống, lại còn mảng bọn họ không ra cái gì.

Diệp Phi nhíu mày.

Anh biết Phùng Côn Luân lấy việc tư làm việc công, lợi dụng cuộc thi để người ta điều trị cho con gái mình, nhưng Diệp Phi không phản đối gì.

Dù sao Phùng Mịch Mịch quả thật bị bệnh rồi, bệnh nhân thì không có tư cách ra đề thi nữa.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận