Chương 1932:
“Chỉ cần tao chơi thoải mái rồi thì cái tát này sế bỏ qua” “Phụ nữ ai dùng mà không phải là dùng? Dù sao thì dùng lại cũng không xấu. Thế nào? Uông Tam Tuế, làm bà mối
thế nài 'Sau khi nói xong, anh ta vẫn dùng ánh mắt ác độc mặc ý xâm phạm Hàn Tử Thất và Đường Nhược Tuyết Tất cả những người Nước Nam ngay lập tức cười ầm lên, muốn bao nhiêu ghê tởm thì có từng ấy ghê tởm.
Nhưng cũng phải, đối mặt với một người phụ nữ vừa xinh đẹp và thân phận như Hàn Tử Thất mà có thể hạ nhục vài câu hoặc giãm chân lên thì thật tuyệt vời.
'Vẻ mặt Uông Tam Tuế sầm lại: “Cậu Kim, làm người thì đừng quá kiêu ngạo..."
Kim Chí Hào trực tiếp tát vào mặt của Uông Tam Tuế và hét lên: “Tao kiêu ngạo thì làm sao?” Uông Tam Tuế kêu lên một tiếng đau đớn lảo đảo lùi về phía sau vài bước, ôm mặt tức giận nói: “Tao làm sao?”
Kim Chí Hào lại tát một tát và hét lên: “Tao hỏi mày một chuyện, bảo mày thuyết phục hai người phụ nữ này chơi với tao thì có vấn đề gì không?”
Hai má Uông Tam Tuế sưng đỏ, suýt chút nữa ngã sấp xuống, hai tay anh ta năm chặt: “Kim Chí Hào, đừng khinh người quá đáng”
“Bụ Kim Chí Hào không khách khí dùng một chân đá Uông Tam Tuế bay ra ngoài Điên cưồng ngang ngược tàn ác.
Khuôn mặt xinh đẹp của Đường Nhược Tuyết sầm lại khi nhìn thấy cảnh này: “Các người thực sự muốn tự tìm cái chết có phải không?”
Đám người Đường Ngôn Khê nghe vậy bật cười, nụ cười của bọn họ rất phản cảm.
Hàn Tử Thất có địa vị nổi bật, cũng không dám nói giết chết Kim Chí Hào mà một người không có danh tiếng như: Đường Nhược Tuyết thì lấy cái gì để khiêu chiến?
Đường Ngôn Khê vẫn hãnh diện nhìn Hàn Tử Thất.
Sau khi Phác Đại Kiệt chết, toàn bộ Khuyên Tử bị thương, tan dã và mất tích, sự nổi tiếng của cô ta theo đó cũng biến mất không ít Để cứu mẹ của mình, cô ta còn quỳ lạy Diệp Phi, người mà cô ta coi thường, chịu đựng đủ nhục nhã.
Cả Khuyên Tử đều vô cùng xui xẻo, duy chỉ có Hàn Tử Thất là càng ngày càng phát đạt, không những không bị người Nước Nam báo thù, mà còn từ người con gái bị nhà họ Hàn vứt bỏ trở thành người con gái có tiền có quyền thế Đường Ngôn Khê không thể chấp nhận được sự đối lập này, lại càng oán hận Hàn Tử Thất không giúp đỡ cô †a, vì vậy có cơ hội báo thù, cô ta đương nhiên phấn khích không thôi.
“Nào, giết tôi đi. Giết chết tôi đi”
Vào lúc này, Kim Chí Hào đang nhìn Đường Nhược Tuyết bật ra một tràng cười ha ha: “Tốt nhất là dùng hai chân kẹp chết tôi”
Anh ta thậm chí còn sáp gân mặt qua: “Kẹp chết tôi đi, kẹp đi”
“Súc sinh!”
Hàn Tử Thất không thể kiềm chế được mà vung ra một cái tát.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!