“Anh Quân, nếu được anh nhất định phải giúp đỡ bọn em đấy nhé, bọn em cũng không cần nhiều lắm đâu, một năm đâu đó chừng mười vài triệu là được rồi”
Trong khi nói chuyện, cơ thể Tưởng Đình Đình đã dán sát vào người Hồng Quân như thể đang muốn gộp vào làm một với người đàn ông đó.
Vòng một sừng sững, chân dài đùi thon, mùi hương thơm ngát và dáng vẻ quyến rũ khiến đàn ông nhìn vào lập tức khô khốc cả miệng.
Có điều ánh mắt Hồng Quân vẫn dán chặt vào Đường Kỳ Kỳ.
Tưởng Đình Đình biết lòng dạ gã đàn ông này bèn cười yếu ớt nhìn vê phía Đường Kỳ Kỳ.
“Kỳ Kỳ, anh Quân đã để ý tới em như thế thì em nhất định phải uống ly rượu này, nếu không thì em chẳng xem anh ấy ra gì rồi đó”
Tôn Yên Nhiên và Trương Phỉ Phỉ cũng vội vàng gật đầu đón ý: “Uống đi Kỳ Kỳ, chỉ là một ly rượu thôi mà?”
Đối mặt với sự giục giã của mọi người, mí mắt Đường Kỳ Kỳ cứ giật giật mãi, cuối cùng cô ây khẽ cắn môi và run run cầm lấy ly rượu.
“Kỳ Kỳ sắp say rồi, đừng chuốc rượu em ấy nữa”
Diệp Phi thở thật dài, anh nhận ra Đường Kỳ Kỳ sắp chịu không nổi nữa rồi bèn lấy ly rượu trong tay cô ấy: “Để tôi cạn ly này thay em ấy”
Ba ly rượu bốn mươi tám độ, chắc chắn Đường Kỳ Kỳ sẽ không chịu nổi.
“Cút ngay, chúng tôi đang bàn chuyện tình cảm qua lại giữa những người sắp gia nhập Bách Hoa với nhau, liên quan quái gì tới mày, mày là cái thá gì?” Sắc mặt Hồng Quân bỗng chốc thay đổi, gã ta võ bàn khinh thường Diệp Phi: “Mày không có tư cách ở đây uống rượu với tao.”
Thấy Hồng Quân nổi giận, Đường Kỳ Kỳ vội vàng lên tiếng: “Anh Quân đừng nóng…
“Tao uống rượu vào chính là như vậy, thấy ai ngứa mắt thì lập tức nói thẳng luôn không giấu diếm làm gì cả” Hồng Quân nhìn chằm chằm Diệp Phi: “Nếu mày thấy khó chịu thì cứ đứng dậy đi ngay cũng được, ở đây không có ai chào đón mày cả”
Đường Kỳ Kỳ vội vàng giảng hòa: “Anh Quân, thôi thì cứ để tôi uống ly rượu này…”
“Kỳ Kỳ, em đừng nhúng tay vào chuyện này” Hồng Quân không cho Đường Kỳ Kỳ chen lời vào, tiếp tục với Diệp Phi: “Ranh con, tao nói cho mày biết hôm nay nể mặt Đường Kỳ Kỳ nên mày mới được ngồi ở đây cùng ăn cùng uống với đám bọn tao thôi. Nếu không mày có phí cả đời cũng chưa chắc đã được quen biết Hồng Quân này, lại càng không thể giành uống rượu trước mặt tao. Mày không có tư cách đó, cũng chẳng có đủ mặt mũi hiểu không? Không biết bản thân mình là cái thá gì à?”
Hồng Quân rống họng lên mắng chửi Diệp Phi. Thứ quái gì thế này, dám chạy tới phá hỏng chuyện của gã ta, nếu Đường Kỳ Kỳ không có ở đây thì chắc gã ta đã giơ tay lên cho một đấm rồi.
Ánh mắt Diệp Phi chợt lạnh: “Anh tưởng bản thân mình ghê gớm lắm nhỉ?”
“Vèo!”
Đúng lúc đó, một chai rượu lao như bay đến với tốc độ ánh sáng.
Diệp Phi vươn tay kéo Đường Kỳ Kỳ né đi.
Ngay sau đó, bình rượu lập tức đập choang vàng bàn khiến rượu vang tung tóe khắp nơi, hoa quả bay tứ tung và mọi thứ trở thành một đống lộn xộn.
Có mấy ly rượu vị đập vỡ, mảnh ly bắn vào người bọn Hồng Quân khiến họ liên tục hét lên, nhảy dựng chạy ra khỏi chỗ ngồi.
Tôn Yên Nhiên tức không để đâu cho hết: “Tên khốn nào ném chai rượu này thế?”
“Giở thói lưu manh với Hồng Quân này, chúng mày không nghĩ tới hậu quả rồi!” Hồng Quân nhìn quanh khắp nơi, gào lên: “Không cần biết là ai nhưng tao cho mày một chút, chủ động đứng ra nhận, nếu không tao sẽ điều tra cho ra rồi giết mày…”
“Cũng lớn họng quá nhỉ, thảo nào lại đám chọc ghẹo Dao Dao…
Lời nói vừa dứt thì lối nhỏ bên kia có một thanh niên đi tới với cái điệu bộ cà lơ phất phơ, lời nói và hành động ngông cuồng không ai bằng, bên cạnh có thêm bảy tám em gái xinh đẹp.
Người dẫn đầu đó là một thanh niên với quả đầu bóng lưỡng và nụ cười gian manh đầy nguy hiểm khiến từng lời anh †a nói trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết.
Nhìn lại thì gần đó vẫn còn mười mấy người cao to lực lưỡng đi theo.
Ai sáng mắt đều nhìn thấy quả đầu bóng lưỡng này không dễ trêu một tí nào.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!