Chương 1227:
Chủ nhánh ba khẽ nheo mắt lại, giọng nói mang theo sự uy hiếp.
Chủ nhánh hai cũng nói: “Chủ gia tộc, tốt hơn hết bày giờ ông hãy ra lệnh xác định người kế vị là ai đi!”
“Các người thật là quả đáng!”
Ánh mắt Khương Hùng đầy lạnh lùng.
Nếu không phải vì niệm tình máu mủ ruột rà thì chủ nhánh hai và nhánh ba còn có thể sống được đến hôm nay sao?
Lúc trước khi lão ta còn ở trạng thái đỉnh cao, đừng nói là chủ nhánh hai hay nhanh ba, cho dù là Quan Vương cũng không dám nói có thể làm gì được lão ta.
Bây giờ, do vết thương của nhiều năm trước mà lão ta bị hai con kiến có thể dễ dàng bóp chết trước đó ép buộc.
Lúc này, vẻ mặt của chủ nhánh hai và chủ nhánh ba chợt đanh lại, đột nhiên có cảm giác Khương Hùng đã trở lại trạng thái đỉnh cao. “Vậy ông cho chúng tôi một thời gian chính xác!”
Chủ nhánh hai không thể chống đỡ được sự uy nghiêm toát ra từ trên người Khương Hùng liền nói. Chủ nhánh ba cũng không nói gì nữa. “Không phải hôm nay các người muốn tôi cho các người đáp án hay sao?”
Khương Hùng lạnh lùng nói: “Nếu đã như vậy, hôm nay tôi cho các ông đáp án là được chứ gì. Có điều giờ tôi không rảnh, tất cả hãy đợi sau khi tôi được chữa trị rồi sẽ cho các ông đáp án!”
“Được, vậy hôm nay chúng tôi sẽ đợi đến khi mặt trời lặn, hi vọng chủ gia tộc nói lời giữ lời!”
Chủ nhánh hai trầm giọng nói.
Chủ nhánh ba cũng nói: “Tôi lại cảm thấy hơi nóng lòng rồi đây, thần y mà chủ gia tộc tìm đến để xem bệnh rốt cuộc là thần thánh phương nào. Bệnh mà ngay cả thần y của Vương tộc họ Quan cũng không chữa trị được thì còn có ai có thể chữa được đây?”
“Sớm thôi, rồi các ông sẽ thấy”.
Khương Hùng lạnh lùng nói.
Lão ta rất có niềm tin với Phùng Tiểu Uyển.
Dù sao ba ngày trước Phùng Tiểu Uyển chỉ cho lão ta uống ba viên thuốc, hiện giờ lão ta mới uống hai viên và vết thương đã cải thiện rất nhiều.
Lão ta tin rằng cho lão thêm một khoảng thời gian nữa, nhất định lão ta sẽ có thể trở lại trạng thái đỉnh cao trước đây của mình. “Thưa ông chủ, Cậu Chấn và thần y Phùng tới rồi!”
Đúng lúc này, quản gia của Khương Hùng lon ton chạy tới, vẻ mặt đầy kích động nói. “Long Phi, Lực, mau ra đón tiếp với ông!”
Khương Hùng hưng phấn nói.
So với việc điều trị bệnh, lão ta càng muốn đích thân đón Dương Chấn đến nhà họ Khương hơn.
Chủ nhánh hai và nhánh ba đều tỏ vẻ kinh ngạc, họ chưa bao giờ thấy Khương Hùng kích động đến như vậy.
Hai người nhìn nhau, họ đều nhìn thấy sự nghiêm trọng trong mặt nhau. “Chẳng lẽ thần y mà ông ta tìm được lại có y thuật cực kỳ cao sao?”
Chủ nhánh ba liếc nhìn Khương Hùng đang vội vàng rời đi, trầm giọng hỏi.
Vẻ mặt chủ nhánh hai hết sức khó coi, lão ta lắc đầu: “Ai biết được? Chúng ta chỉ có thể chờ xem”.
“Không biết có phải tôi bị ảo giác không, sao tôi cứ cảm thấy bệnh của ông ta đã có chuyển biến tốt rồi nhỉ?”
Chủ nhánh ba nói với vẻ lo lắng.
Chủ nhánh hai cũng hơi ngẩn ra, sau đó gật đầu nói: “Tôi cũng cảm thấy như vậy”.
“Mấy ngày trước, ông ta ngay cả đứng lên cũng khó, nhưng vừa rồi lại bước đi rất nhanh”.
Chủ nhánh hai đanh mặt lại và nói: “Tôi linh cảm thần y mà ông ta mời đến lần này e rằng rất lợi hại”.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!