Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1234:

 

Bỗng dưng Dương Chấn nãy giờ đang im lặng chợt lên tiếng hỏi.

 

Câu này của anh thu hút sự chú ý của mọi người.

 

Mắt hai bố con Khương Long Phi và Khương Lực sáng rỡ, ý của Dương Chấn là anh định ra tay?

 

Nếu có thể nhận được sự giúp đỡ của Dương Chấn thật thì ông chủ nhánh hai và nhánh ba chỉ là con kiến thôi đúng không?

 

Khương Hùng cũng bất ngờ, thoáng chốc đã hiểu ý Dương Chấn ngay. Lão ta cũng hơi mong chờ nhưng rồi lại nghĩ đến thân phận của Dương Chấn, không muốn Dương Chấn ra tay. “Sao tôi có thể để cậu giúp tôi được?”

 

Khương Hùng lắc đầu, bình tĩnh nói: “Tôi đã sống đủ rồi, dù chết đi cũng không có gì tiếc nuối”.

 

“Không có gì tiếc nuối thật à?”

 

Dương Chấn nhìn Khương Hùng chằm chằm, trầm giọng hỏi.

 

Ánh mắt Khương Hùng hơi trốn tránh, chậm chạp không chịu trả lời.

 

Nếu cứ thế chết đi, sao lão ta có thể không tiếc nuối được?

 

Ông chủ nhánh hai và ông chủ nhánh ba là người thế nào, lão ta hiểu rất rõ. Nếu giao nhà họ Khương cho họ thì một ngày không xa, nhà họ Khương sẽ bị huỷ diệt.

 

Không những thế, căn cứ theo cách làm người của ông chủ nhánh hai và nhánh ba, nếu lão ta chết thì chỉ lo người nhánh một sẽ bị họ giận cá chém thớt.

 

Còn về Khương Long Phi và Khương Lực, có sống được hay không cũng không biết. “Ông Khương, tôi biết ông không cam tâm, tôi cũng biết ông muốn sống tiếp. Nếu đã vậy thì ông còn do dự điều gì?”

 

Dương Chấn nghiêm túc nói: “Tôi sẽ giúp ông giải quyết chuyện nhà họ Khương!”

 

“Cậu Chấn.”

 

Mặt Khương Hùng nghiêm túc, đang định lên tiếng ngần lại thì bị Dương Chấn ngắt lời: “Đây là mệnh lệnh ” “Rö!”

 

Nghe hai chữ mệnh lệnh, Khương Hùng lập tức, lưng thẳng tắp, trả lời to và rõ. Dù lão ta là cựu chiến sĩ biên giới phía Bắc nhưng bất kỳ lúc nào, đứng trước Tướng quân của biên giới phía Bắc, lão ta luôn là cấp dưới trung thành nhất. “Ha ha, mạnh miệng quá nhỉ, muốn xử lý chuyện nhà họ Khương à?

 

Đúng lúc này, giọng nói đầy mỉa mai bỗng vang lên ở cửa phòng tiệc.

 

Ông chủ nhánh hai và ông chủ nhánh ba bước đến, sau lưng hai người đều có người đi theo. “Ai cho các người vào đây? Cút ra ngoài cho tôi!”

 

Khương Hùng gầm lên. “Chủ gia tộc, ông sốt sằng cái gì?”

 

Ông chủ nhánh hai cười nói: “Chúng tôi đến đây làm phiền kế hoạch đen tối của các người à?”

 

Ông chủ nhánh ba cười mỉa: “Ông càng ngày càng hồi đồ, tuỳ tiện tìm hai người trẻ tuổi là nghĩ có thể trở mình được à? Đúng là mơ giữa ban ngày!”

 

Lời nói của chủ nhánh hai nói và chủ nhánh ba cực kỳ sắc bén, không hề nể mặt Khương Hùng.

 

Lúc này, ngoài bọn họ còn có mấy ông già mặc trang phục sang trọng đi cùng.

 

Khương Hùng giận tới run người. Lão ta là chủ nhà họ Khương đã bao giờ phải chịu uất ức như vậy?

 

Quan trọng là chuyện này còn diễn ra ngay trước mặt Dương Chấn. “Nếu các ông nghe được thì tôi cũng không giấu nữa, sẽ nói rõ luôn”.

 

Khương Hùng cố nén giận, nhìn lướt qua mấy ông già rồi dừng lại ở vị trí của chủ nhánh hai và chủ nhánh ba: “Có lẽ tại tôi ốm quá lâu nên các ông thật sự xem tôi là con mèo bệnh à?”

 

“Khương Dục, ông đứng đầu nhánh hai của nhà họ Khương, ông tưởng tôi thật sự không biết những năm gần đây ông đã ngầm nuốt bao nhiêu tài sản của nhà họ Khương à?”

 

“Khương Hoa, ông là chủ nhánh ba, trong mấy chục năm qua, ông đã âm thầm ngáng chân tôi, thậm chí còn từng thuê sát thủ muốn lấy mạng của tôi, ông tưởng tôi thật sự không biết là ông làm chuyện này à?”

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận