Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1375:

 

Tần Y hô to, nhưng Tiêu Tiêu vẫn còn ở bên cạnh, nếu cô ta đuổi theo sẽ không có ai chăm sóc cho Tiêu Tiêu.

 

Cùng lúc đó dưới chân núi dinh thự Vân Phong, con đường lên dinh thự Vân Phong đã bị bịt kín bởi đá lớn rơi từ trên đỉnh núi xuống.

 

Con đường nhựa đầy đá lăn khổng lồ, xung quanh có rất nhiều người vây xem.

 

“Cái gì? Trong xe còn có người à?”

 

“Ừ, tôi cũng nhìn thấy. Trên xe còn có một thanh niên khoảng hai mươi bảy tuổi. Thật đáng tiếc còn trẻ mà đã gặp phải tai nạn như vậy!”

 

“Cũng không biết anh ta đã kết hôn, có con chưa? Anh ta chết rồi, bố mẹ anh ta phải làm sao? Vợ con anh ta phải sống thế nào đây?”

 

 

Những người có mặt tại hiện trường vụ tai nạn nhao nhao nói, ánh mắt đau lòng.

 

Tần Nhã vừa đến hiện trường, nghe những người xung quanh nói vậy, cả người như bị trời trồng, ngay dưới chân cô là chiếc điện thoại Huawei Mate40 mà cô mới mua cho Dương Chấn cách đây mấy ngày.

 

Đến bây giờ, bên tai cô vẫn còn văng vẳng những lời nói của Dương Chấn khi cô tặng chiếc điện thoại này cho anh: “Ngày mai tất cả nhân viên của tập đoàn Nhạn Chấn sẽ đổi sang dùng điện thoại di động Huawei, ủng hộ xài hàng trong nước!”

 

Nhưng mà bây giờ chiếc điện thoại của Dương Chấn đang nằm dưới chân cô, màn hình vỡ nát.

 

“Chồng ơi!”

 

Tần Nhã vừa nghĩ tới cảnh tượng Dương Thần bị đè dưới đống đá kia thì tâm trạng hoàn toàn sụp đổ. Cô thét lên, khóc lóc, bước qua dây cảnh báo, vọt vào trong.

 

“Cô ơi, trong này nguy hiểm lắm, cô mau rời khỏi đây đi!”

 

Hai nhân viên cảnh sát vội bước lên, chặn Tần Nhã lại.

 

“Anh ấy là chồng tôi! Anh ấy là chồng tôi! Các người tránh ra, các người tránh ra cho tôi, tôi phải đi cứu chồng tôi!”

 

Tần Nhã vừa khóc vừa la, không biết lấy sức từ đâu, đẩy hai nhân viên cảnh sát sang một bên, chạy vọt vào trong đống đổ nát, bắt đầu dùng tay đào.

 

Tần Nhã dường như không biết đau, vừa đào vừa khóc nói: “Chồng à, xin lỗi, em không muốn ly hôn với anh, em chỉ muốn dọa anh thôi”.

 

“Em xin anh, anh nhất định phải sống, đừng xảy ra việc gì, em thật sự không thể sống thiếu anh!”

 

Nhưng đống phế tích này cao tới bốn năm mét, chỉ với một đôi tay thì sao Tần Nhã có thể cứu được Dương Chấn?

 

“Cô ơi, xin cô đừng cản trở công việc cứu hộ của chúng tôi!”

 

Hai nhân viên cảnh sát bước lên, mạnh mẽ kéo Tần Nhã ra khỏi dây cảnh báo.

 

“Thả tôi ta! Các người thả tôi ra! Tôi phải cứu chồng tôi! Tôi phải cứu chồng tôi!”

 

Tần Nhã điên cuồng giẫy giụa.

 

Những người xem xung quanh đều nhìn Tần Nhã với vẻ mặt thông cảm.

 

Xe gặp tai nạn nghiêm trọng như vậy lại vừa lúc bị đá tảng trên đỉnh núi lăn xuống đập trúng, sợ là người trong xe đã bị nghiền nát.

 

“Chị, chuyện gì vậy?”

 

Đúng lúc này, Tần Y cũng dẫn theo Tiêu Tiêu đi tới.

 

Vừa đi tới, cô ta thấy con đường phía trước bị một đống đá lớn chặn ngang, cô ta bế Tiêu Tiêu đi dọc theo đống đổ nát đến thì thấy Tần Nhã bị hai cảnh sát nắm lấy, Tần Thanh còn vừa khóc lóc vừa nói muốn cứu chồng.

 

“Y Y, Dương Chấn bị xe đụng. Người và xe đều bị chôn vùi trong đống đá lăn từ đỉnh núi xuống rồi”.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận