Chương 1404:
Lời nói của Bạch Khánh đã chọc giận ông ta. Nếu không vì lo lắng cho Tần Nhã, ông ta đã ra tay từ lâu rồi.
Người khác cứ nghĩ Dương Chấn đã chết, nhưng ông ta biết rõ anh còn sống khỏe mạnh.
Trước mặt Bạch Khánh, có lẽ ông ta chẳng là gì, nhưng với Dương Chấn, toàn bộ Vương thành họ Bạch cũng không đáng nhắc tới.
Chỉ cần Dương Chấn muốn là có thể tiện tay hủy diệt cả một Vương tộc.
Bach Khánh lạnh giọng nói: “Chỉ là một chỉ huy chiến vực Yến Đô, trước mặt tôi còn không bằng cái rắm!”
Nói xong, ông ta lại nhìn Tần Nhã: “Vì cô mà cháu tôi phải chịu ấm ức. Hôm nay tôi nhất định phải đòi lại công bằng”.
“Rõ ràng cháu ông quấy rối tôi trước, tại sao tôi lại phải cho ông công bằng?”
Tần Nhã không nhịn được tức giận chất vấn.
“Giao tập đoàn Nhạn Chấn ra đây, chuyện này coi như xí xóa!”
Bạch Khánh ra lệnh.
Hiện giờ tập đoàn Nhạn Chấn là tập đoàn đứng đầu Chiêu Châu. Không chỉ Vương tộc họ Bạch, e là đến cả Hoàng tộc cũng thèm muốn chiếm đoạt.
Không chỉ Đổng Chiêm Cương và Tần Nhã, những người khánh cũng nhìn ra được mục đích thực sự của Bạch Khánh chính là tập đoàn Nhạn Chấn.
Vì Tần Nhã mà Bạch Tuấn Hào phải chịu ấm ức chỉ là cái cớ vô sỉ.
“Bạch Khánh, ông quá đáng rồi đấy!”
Đổng Chiêm Cương giận dữ nói, vẻ mặt đằng đằng sát khí.
Ông ta không muốn chỉ vì chuyện nhỏ mà khiến quan hệ giữa chiến vực với Vương tộc họ Bạch trở nên căng thẳng.
Nhưng có một số chuyện đều có giới hạn. Bạch Khánh muốn chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Chấn đã vượt qua giới hạn cuối cùng của ông ta.
Có lẽ người khác không biết ý nghĩa của tập đoàn Nhạn Chấn với Dương Chấn nhưng ông ta biết rất rõ.
Nói tập đoàn Nhạn Chấn là vảy ngược của Dương Chấn, chạm vào phải chết cũng không ngoa!
Nếu Bạch Khánh đã tới vì tập đoàn Nhạn Chấn, sao có thể vì một câu nói của Đổng Chiêm Cương mà từ bỏ ý đồ?
Ông ta cười lạnh một tiếng: “Từ khi nào chiến vực cũng bắt đầu nhúng tay vào chuyện của một tập đoàn rồi?”
Trong mấy chục năm qua, chiến vực chưa từng nhúng tay vào chuyện khác, chỉ quan tâm chiến sự.
Câu hỏi của Bạch Khánh cũng không phải không có lý lẽ.
Sắc mặt Đổng Chiêm Cương hoàn toàn trầm xuống, hỏi ngược lại: “Từ bao giờ Vương tộc họ Bạch cũng bắt đầu ỷ mạnh hiếp yếu? Muốn chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Chấn thì cứ nói thẳng ra, sao phải lấy cớ vô sỉ như vậy? Không ngại mất mặt hả?”
“Ha ha!”
Bạch Khánh cười nhạt nói: “Tôi biết võ thuật của chỉ huy Yến Đô rất lợi hại, không ngờ mồm mép cũng nhanh nhạy như vậy”.
“Ông đã nói tôi muốn chiếm đoạt tập đoàn Nhạn Chấn thì cứ cho là vậy đi. Chiến vực Yến Đô muốn nhúng tay vào chuyện của Vương tộc họ Bạch sao?”
Đổng Chiêm Cương vẫn luôn nhẫn nhịn, lúc này đã sắp không nhịn nổi nữa, nhìn chằm chằm Bạch Khánh: “Tập đoàn Nhạn Chấn là doanh nghiệp bản địa của Yến Đô, đương nhiên chiến vực Yến Đô có tư cách nhúng tay”.
“Hôm nay tôi tuyên bố, ai dám động vào tập đoàn Nhạn Chấn chính là kẻ địch của chiến vực Yến Đô”.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!