Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Chương 1405:

 

Ánh mắt ông ta ngày càng lạnh lẽo. Đổng Chiêm Cương không dám tùy tiện đắc tội Vương tộc họ Bạch, sao Bạch Khánh dám đắc tội chiến vực?

 

Dù chiến vực Yến Đô chỉ là một đơn vị của chiến vực, nhưng chiến vực Chiêu Châu lại là thế lực mạnh nhất trên khắp Chiêu Châu.

 

Không chỉ vậy, chiến vực còn là thế lực bao che cho cấp dưới nhất. Ông ta tin chỉ cần động tới Đổng Chiêm Cương, sợ là toàn bộ Vương tộc họ Bạch đều sẽ phải hứng chịu lửa giận của chiến vực.

 

Dù chiến vực không tự mình tiêu diệt Vương tộc họ Bạch nhưng cũng sẽ khiến bọn họ phải trả giá đắt.

 

Hai bên giằng co căng thẳng, không ai dám tùy tiện ra tay.

 

Tần Nhã cũng biết mình không thể nhúng tay vào chuyện này, chỉ đành đứng ở một bên quan sát Đổng Chiêm Cương và Bạch Khánh đối đầu.

 

Một lúc lâu sau, rốt cuộc Bạch Khánh cũng lên tiếng: “Ông không tiếc đắc tội Vương tộc họ Bạch cũng muốn bảo vệ tập đoàn Nhạn Chấn bằng được, không sợ chiến vực trách tội sao?”

 

“Cùng lắm là bị đuổi khỏi chiến vực thôi. Vì tập đoàn Nhạn Chấn, đừng nói là bị đuổi đi, dù có chết ông đây cũng không sợ!”

 

Đổng Chiêm Cương kiên định nói.

 

Đương nhiên ông ta biết rõ Bạch Khánh đang thăm dò giới hạn của mình.

 

Nếu lúc này ông ta tỏ ra do dự và e ngại dù chỉ một chút, sợ là không thể thay đổi thái độ của Bạch Khánh,

 

“Được! Được lắm!”

 

Dường như Bạch Khánh giận quá hóa cười: “Vậy thì chúng ta cứ chờ xem, Nhất định tôi sẽ chuyển lại nguyên văn lời nói của ông cho chiến vực!”

 

“Tùy ông!”

 

Đổng Chiêm Cương lạnh lùng đáp.

 

“Chúng ta đi!”

 

Bạch Khánh dứt khoát quay người rời đi.

 

Mãi đến khi Bạch Khánh rời khỏi, Đổng Chiêm Cương mới thầm thở phào một hơi, nhưng sắc mặt lại tối sầm.

 

Ông ta không sợ bị chiến vực đuổi. Lần trước Dương Chấn tới Vương thành Quan, ông Phùng đã đích thân ra lệnh, dù có hủy diệt cả Vương tộc họ Quan cũng không được để Dương Chấn gặp nguy hiểm.

 

Câu nói này đã thể hiện thái độ của chiến vực Chiêu Châu.

 

Không cần nói cũng biết Dương Chấn quan trọng với Chiêu Châu tới mức nào. Dù chiến vực biết được chuyện hôm nay ông ta đã làm cũng sẽ không trách tội.

 

“Cảm ơn chú Đổng!”

 

Lúc này Tần Nhã đi tới, cảm kích nói: “Nếu không nhờ có chú, cháu thực sự không biết phải làm gì”.

 

Đổng Chiêm Cương khẽ lắc đầu, đưa cho cô một tờ danh thiếp: “Đây là số điện thoại của tôi. Nếu cô gặp phải phiền phức gì cứ gọi cho tôi”.

 

Tần Nhã thầm giật mình. Không ngờ thái độ của Đổng Chiêm Cương với cô lại tôn kính như vậy.

 

“Chú Đổng, cháu có thể hỏi chú một chuyện không?”

 

Tần Nhã bỗng đỏ bừng hai mắt hỏi.

 

Đông Chiêm Cương đã đoán được cô muốn hỏi điều gì nhưng vẫn gật đầu đáp: “Cô hỏi đi!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận