Chương 1535:
Dương Chấn có thể hời hợt đỡ được một đòn tấn công toàn lực của ông ta đã khiến ông ta đủ kinh ngạc lắm rồi. Nhưng khiến ông ta không thể ngờ được là, khi Dương Chấn giằng co với ông ta, anh lại vẫn có thể phân tâm đối phó với Tào Việt có thực lực Thần Cảnh trung kỳ.
Thậm chí, Tào Việt còn chưa đụng được vào Dương Chấn đã bị anh đánh bay.
Mặc dù ông ta và Dương Chấn chưa thật sự quyết chiến, nhưng trong mấy giây ngắn ngủi này, thắng bại đã phân định rõ ràng.
Từ đầu đến cuối, Dương Chấn vẫn đứng đó, mà ông ta là phe chủ động tấn công, dốc hết thực lực để ra đòn lại không thể đẩy lui được Dương Chấn. Điều này chỉ có thể cho thấy thực lực của Dương Chấn vẫn trên ông ta.
“Rốt cuộc cậu là ai?”
Miêu Vân Nghiễm sắc mặt dữ tợn hỏi.
“Tôi là ai không phải ông đã biết rồi sao?”
Dương Chấn thờ ơ nói, cánh tay vừa vừa đánh bay Tào Việt kia lại lần nữa vung lên.
Giây phút này, đất trời rung chuyển, một luồng sức mạnh không thể nào chống lại hình thành từ trong tay của Dương Chấn.
Đùng đùng đùng!
Đám cao thủ cảnh giới trên Vương Cảnh hậu kỳ cũng bị luồng sức mạnh kinh người này đẩy lùi mấy bước, ai ai cũng sợ hãi đến sững sờ.
“Chết đi!”
Dương Chấn quát lên một tiếng nấm đấm tay trái nháy mắt vung lên.
“Không!”
Miêu Vân Nghiễm lập tức hét lớn, vẻ mặt tràn đầy tuyệt vọng.
Ông ta cảm nhận được rất rõ, đòn này của Dương Chấn mang theo sức mạnh khủng khiếp cỡ nào. Ông ta cũng hoàn toàn không có cách nào chống lại, một khi quyền này hạ xuống, ông ta chỉ còn đường chết.
“Oành!”
Nhưng Dương Chấn vẫn không buông tha ông ta, nắm đấm này nện thẳng vào tim Miêu Vân Nghiễm.
Giữa ánh mắt khiếp sợ của bao người, thân thể Miêu Vân Nghiễm bay vụt ra ngoài, tốc độ còn cao hơn cả tốc độ của Tào Việt vừa rồi, điều này chứng tỏ quyền vừa rồi của Dương Chấn đã tăng thêm rất nhiều lực.
Thân thể Miêu Vân Nghiễm nặng nề rơi xuống đất, miệng hộc một búng máu đen, hơi thở trên người nháy mắt tan biến như bong bóng xì hơi.
“Mày, mày… Ọc…”
Miêu Vân Nghiễm chỉ tay vào Dương Chấn, mới nói được hai chữ “mày” thì đã lại hộc ra một búng máu đen lẫn nội tạng, trút hơi thở cuối cùng.
Còn về Tào Việt – Tào Vương của Vương thành Tào, ngay thời khắc bị Dương Chấn đánh trúng, lão ta đã chết.
Phù!
Một trận gió nhẹ thổi qua, vô số bụi bặm tốc lên.
Hai cao thủ Thần Cảnh đều đã ngã xuống.
Không ai biết rằng, một trong số đó thậm chí đã tăng thực lực võ thuật của mình lên tới Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng vẫn không cách nào chịu được một quyền của Dương Chấn.
Giữa biển người này, ai cũng khiếp sợ tột cùng, thậm chí còn có người cảm thấy có lẽ mình đang nằm mơ.
Trước đó, bọn họ chưa từng được chứng kiến cảnh tượng cao thủ Thần Cảnh giao chiến, trận chiến này đã khiến bọn họ nhận ra mình thật nhỏ bé làm sao.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!