CHƯƠNG 276: VỞ KỊCH HAY BẮT ĐẦU
Vẫn luôn chờ đợi tin tức, lúc biết được Đao Ba đã chết, Dương Chấn vụt một cái đứng bật dậy: “Chết rồi? Vậy còn Chu Kim Hảo thì sao?”
Sống chết của một tên giang hồ, với anh mà nói, chẳng có chút quan hệ gì.
Nhưng mà Chu Kim Hảo, thì không thể chết được !
Quan Tôn Sắc trầm giọng nói: “Trước mắt vẫn chưa có tin tức gì của Chu Kim Hảo !”
Dương Chấn gắng sức đè ép lửa giận trong lòng, loại cảm giác này, khiến cho anh cực kỳ khó chịu.
Tối hôm qua lúc Chu Kim Hảo bị bắt đi, là ở trên con đường nhỏ từ Giang Châu tới Châu Thành, đoạn đường nơi xảy ra chuyện, lại không có camera giám sát, muốn tra ra được Chu Kim Hảo bị đưa tới đâu quả thực rất khó.
“Rốt cuộc là ai bắt Chu Kim Hảo đi?”
“Một người phụ nữ ánh mắt thiển cận, tính tình ngang ngược, thì có giá trị lợi dụng gì không biết nữa?”
“Nếu như Đao Ba đã chết, vậy thì chỉ có thể nói, người giết hắn ta, bối cảnh còn lớn hơn cả hắn ta nữa.”
“Đao Ba là cường giả tiếng tăm lừng lẫy trong giới giang hồ ở Giang Châu, có thể lệnh cho hắn ta tự mình ra tay, ít nhất cũng phải là thế lực của bốn gia tộc lớn nhất Giang Châu.”
Vẻ mặt Dương Chấn nghiêm trọng, từng câu từng chữ phân tích.
Quan Tôn Sắc ở đầu bên kia điện thoại cũng không dám chen mồm vào, yên lặng lắng nghe Dương Chấn phân tích.
Nhà họ Quan và nhà họ Tô, không thể nào động vào Chu Kim Hảo được, vậy thì chỉ có thể là nhà họ Trang và nhà họ Ngụy thôi.
Đương nhiên, cũng có thể là gia tộc giàu có nào đó ở thành phố.
Về phần những gia tộc giàu có ở Yến Đô, ngoại trừ gia tộc Vũ Văn, mình chưa từng đắc tội với gia tộc lớn nào ở Yến Đô hết.
Có điều gia tộc to lớn cường đại cỡ như gia tộc Vũ Văn, căn bản sẽ chẳng thèm ra tay bắt cóc Chu Kim Hảo đâu.
Nghĩ đến đây, Dương Chấn cảm thấy mạch suy nghĩ của mình rõ ràng hơn rất nhiều, trầm giọng nói: “Tập trung điều tra nhà họ Ngụy và nhà họ Trang ở Giang Châu, còn có nhà họ Mạnh ở tỉnh nữa.”
“Vâng !”
Quan Tôn Sắc cúp điện thoại xong, lập tức đi điều tra.
Dương Chấn duỗi thắt lưng một cái, đứng lên đi tắm, sau đó rời khỏi Vân Phong Chi Đỉnh.
Cùng lúc đó, nhà họ Ngụy ở Giang Châu.
Trong một căn biệt thự xa hoa, trên chiếc giường lớn dễ chịu, có một người đàn ông nung núc thịt trần truồng đang nằm.
Mà dưới nền đất bên cạnh, còn có một người phụ nữ trung niên trên người cũng không mặc gì nằm đó.
Chỉ là trên cổ người phụ nữ kia có đeo một chiếc vòng, trên đó còn có một sợi xích sắt, một đầu buộc vào giường lớn bên cạnh.
Người đàn ông béo mập kia đương nhiên là Ngụy Tường, còn người phụ nữ trung niên, chính là Chu Kim Hảo.
Chính vào lúc này, di động của Ngụy Tường đột nhiên đổ chuông, nhất thời đánh thức hai người đang chìm trong giấc ngủ sâu.
“Có chuyện gì?”
Ngụy Tường không xem số điện thoại gọi đến, mơ mơ hồ hồ nhấc máy, trực tiếp bạo phát tức giận quát.
“Là tôi !”
Một giọng nói trẻ trung vang lên.
Ngụy Tường nghe ra được giọng nói quen thuộc kia, thì sợ đến lập tức tỉnh táo lại, bật người một cái ngồi dậy.
“Cậu Mạnh, xin lỗi cậu, vừa nãy tôi ngủ đến hồ đồ rồi !”
Trên mặt Ngụy Tường đầy vẻ hoảng sợ, vội vàng xin lỗi.
“Đần độn ! Đã là lúc nào rồi mà còn ngủ hả? Chuyện tôi giao cho ông, ông đã xử lý xong chưa?”
Mạnh Huy tức giận quát vào điện thoại.
Ngụy Tường sợ đến thịt mỡ trên người đều run lên, vẫn đợi đến khi Mạnh Huy mắng xong, ông ta mới run run rẩy rẩy nói: “Cậu Mạnh, cậu yên tâm, Chu Kim Hảo đã nằm dưới sự khống chế của tôi rồi, mọi thứ đều đã chuẩn bị hoàn tất, cậu cứ chờ xem kịch hay đi.”
“Được, tôi đợi tin tốt của ông! Nếu như lần này còn làm hỏng chuyện của tôi nữa, thì hậu quả sẽ rất nặng nề đấy !”
Mạnh Huy nói xong thì cúp điện thoại.
“Thứ chó má, tối qua còn chưa đủ hả?”
Ngụy Tường vừa quay đầu, liền trông thấy bộ dạng hèn mọn của Chu Kim Hảo, thè lưỡi ra nhìn về phía mình, nhất thời ngọn lửa tà ác trong lòng lại bùng lên.
Lúc này, mặt mũi Chu Kim Hảo bầm dập sưng tấy, trên người đâu đâu cũng là vết tích do roi da để lại.
Ngụy Tường lại đánh đập Chu Kim Hảo một trận, trên mặt Chu Kim Hảo be bét đầy máu, đau đến lớn tiếng hét gọi.
“Chỉ có như vậy, mới có thể gia tăng hiệu quả của vở kịch được !”
Ngụy Tường nhìn bộ dạng thảm thiết của Chu Kim Hảo, cười hì hì nói.
Một tiếng đồng hồ sau, một chiếc Toyota Alphard màu trắng chầm chậm lái vào trong khu vườn rộng của nhà họ Ngụy.
Vài người nam nữ trẻ tuổi vác theo máy ảnh từ trên xe bước xuống, từ những thiết bị chuyên nghiệp đủ hình đủ dạng trong tay bọn họ, có thể nhìn ra được những người này rất chuyên nghiệp.
“Các vị vất vả rồi !”
Ngụy Tường tự mình ra mặt đón tiếp.
Mấy người trẻ tuổi kia trông thấy Ngụy Tường, đều một bộ được yêu chiều mà kinh sợ, vội vàng nói: “Có thể làm việc vì Ngụy tổng, là phúc phận của chúng tôi! Sau này, còn xin Ngụy tổng quan tâm nhiều hơn.”
Sản nghiệp của nhà họ Ngụy bao trùm đủ mọi ngành nghề.
Bọn họ đều còn rất trẻ, có cơ hội được tiếp xúc với nhà họ Ngụy, dĩ nhiên phải cực kỳ kích động rồi.
Tin tức lớn mà hôm nay Ngụy Tường chuẩn bị cho bọn họ, đủ để chiếm hết đầu đề các trang tin tức lớn của thành phố trong ngày.
“Ha ha, không có việc gì, sau này nếu các vị có chỗ nào cần đến Ngụy mỗ tôi thì cứ việc liên hệ !”
Ngụy Tường hào phóng nói, khuôn mặt nung núc thịt, vừa cười lên một cái, liền không ngừng rung động.
Ông ta liếc mắt một cái, một người đứng phía sau liền vội vàng tiến lên trước, lấy ra mấy phong bao lì xì, đưa cho từng người một.
Mấy người trẻ tuổi này lúc nhận được phong bao lì xì, trên mặt đều hiện lên vẻ vui mừng.
Nhìn độ dày của phong bao, có lẽ cũng phải được mấy chục triệu đấy.
Lúc Ngụy Tường mời bọn họ tới đây, đã trả một khoản thù lao lớn rồi.
Bây giờ lại cho bọn họ thêm phong bao lì xì nữa, quả thực là một món hời bất ngờ mà.
“Chút ít tấm lòng, còn mong các vị nhận cho, nếu như chuyện ngày hôm nay thành công, sẽ còn có phong bao lớn hơn nữa !” Ngụy Tường cười hì hì nói.
“Ngụy tổng yên tâm, có nhóm bọn tôi ở đây, tuyệt đối sẽ khiến tin tức ngài cung cấp cho bọn tôi lên được đầu đề ở Giang Châu, thậm chí là cả thành phố ấy chứ !”
Mấy người trẻ tuổi kia trong lòng đều cực kỳ vui vẻ, lần lượt mở miệng bảo đảm.
Dưới sự dẫn đường của Ngụy Tường, bọn họ đi đến một gian phòng nhỏ bằng thép mới được dựng tạm thời.
Bên trong gian phòng bằng thép, cực kỳ thô sơ, ngoại trừ một chiếc giường được ghép từ gạch đỏ và ván gỗ, chỉ còn lại một cái bếp lò nhỏ.
Lúc này, Chu Kim Hảo đang ở bên trong.
Ngụy Tường đi đến bên cạnh bà ta, nhỏ giọng nói: “Đây là cơ hội sống sót duy nhất của bà, phối hợp cho tốt vào đấy, tôi sẽ cho bà một khoản tiền, để bà cao chạy xa bay, bằng không, kết cục của Đao Ba cũng sẽ là kết cục của bà đấy !”
Nghe thấy vậy, cả người Chu Kim Hảo run lên, vội vàng gật đầu trả lời: “Ngụy tổng yên tâm, tôi nhất định sẽ phối hợp mà !”
“Những chuyện còn lại, giao cho các vị nhé !”
Ngụy Tường lại nhìn về phía mấy người trẻ tuổi kia, cười ha ha nói.
Mấy người trẻ tuổi lần lượt biểu thị sẽ không làm hỏng chuyện được giao phó.
Rất nhanh, mấy người trẻ tuổi kia đã dựng xong đèn chiếu, cùng thiết bị ghi hình bên trong gian phòng bằng thép.
Chu Kim Hảo ngồi trên cái giường thô sơ ghép từ gạch đỏ cùng ván gỗ.
“Hello, xin chào mọi người, tôi là cô Mã, người livetream tin tức của tỉnh!”
“Các bạn xem đài thân mến, chào mọi người, tôi là Thaler, người chuyên livetream về tin tức của Giang Châu !”
“Chào buổi sáng mọi người, tôi là Mộc Tiểu Ngốc, người livetream tin tức của Châu Thành !”
Mấy người trẻ tuổi này, vậy mà đều là những người livetream nổi tiếng trên mạng của các thành thị lớn trong thành phố, hơn nữa còn đồng thời lên hình.
Nhất thời, người xem trên các nền tảng phát sóng đều phát điên hết cả lên rồi.
“Là cô Mã, treamer siêu cấp của chương trình tin tức thành phố đấy !”
“Ôi trời đất ơi ! Còn có Thaler siêu hot trên mạng của chương trình tin tức Giang Châu nữa kìa !”
“Cả Mộc Tiểu Ngốc của tin tức Châu Thành nữa chứ !”
“Mấy người nổi tiếng cực hot trên mạng của các thành thị lớn thế mà lại đồng thời lên hình phát sóng trực tiếp, lần phát sóng trực tiếp này, nhất định sẽ đặc sắc lắm đây !”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!