Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

 

Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, anh ta đã khôi phục như bình thường, trong ánh mắt tràn ngập chiến ý, nhìn chằm chằm Dương Chấn nói: “Sẽ có một ngày, tôi sẽ khiến cậu dùng hết sức đánh một trận với tôi!” 

“Hửm?” 

“Có ý gì?” 

“Mạc Thanh Tu, đây là thua rồi sao?” 

Sau khi nghe thấy lời của Mạc Thanh Tu, các đệ tử của Thiên Hải Tông đều đơ ra. 

Khi mọi người đang suy đoán, khí thế trên người Mạc Thanh Tu tản đi, từ từ nói: “Hôm nay, tôi thua rồi!” 

Một câu “tôi thua rồi” của Mạc Thanh Tu trực tiếp gây sốc nặng với mọi người. 

“Anh, thua rồi sao?” 

Trên gương mặt nhỏ đầy tinh tế của Mạc Thanh Trúc, tràn ngập sự khó tin, ở trong mắt của cô ta, anh trai là tồn tại vô địch, tuy nhiên lại thua ở trong tay của một thanh niên kém anh gần mười tuổi. 

Lưu Khánh sau khi đơ ra giây lát, khi nhìn sang lại Dương Chấn, trong ánh mắt vô cùng cháy bỏng, thiên tài võ đạo như này, tiền đồ tương lai không thể đo lường. 

Ông ta gần như có thể chắc chắn, chỉ cần Dương Chấn có thể sống sót, sau này nhất định có thể leo lên đỉnh của cổ võ trung giới, thậm chí là đỉnh của thượng giới cổ võ. 

Chỉ cần ông ta có thể ôm chặt đùi của Dương Chấn, ông ta cũng có tương lai rộng mở. 

Các đệ tử thuộc phe nhị trưởng lão mà Hà Đông Thành dẫn tới đều ngây tại chỗ. 

Cho dù trong số bọn họ có rất nhiều người vừa rồi đã đoán được loại khả năng này, nhưng khi Mạc Thanh Tu chính miệng thừa nhận đã thua thì vẫn khiến bọn họ khó 

tin. 

“Chuyện này sao có thể chứ?” 

Hà Đông Thành mặt mày khó tin, sau đó hai mắt nhìn chằm chằm Mạc Thanh Tu nói: “Mạc sư đệ, đệ là Bách Y Sát Thần, sao có thể thua trong tay một con kiến của giới thế tục chứ? Đệ nhất định là để lương tay có đúng không?” 

Mạc Thanh Tu lạnh lùng liếc nhìn Hà Đông Thành, vẻ mặt mỉa mai nói: “Đã tới lúc này rồi, còn nói cậu Dương là con kiến, anh thật sự không thể nhận thức rõ hiện thực à? Với loại tâm tính như anh, sau này không thể đứng ở nơi quá cao.” 

Nói xong, anh ta nhìn sang Dương Chấn nói: “Thiên phú võ đạo của cậu Dương khiến người khác chấn động, tôi tin, có một ngày, đại danh của cậu Dương, nhất định sẽ gây chấn động cả giới cổ võ!” 

Anh ta đổi cách xưng hô với Dương Chấn thành cậu Dương, mà cái anh ta nói là Dương Chấn sẽ gây chấn động cả giới cổ võ, chứ không phải chỉ là cổ võ trung giới. Dương Chấn khẽ mỉm cười: “Thực lực của anh Mạc cũng rất mạnh, sau này cũng nhất định đạt tới một độ cao rất cao. 

Vào lúc này, Mạc Thanh Trúc đi tới, mặt mày lo lắng nhìn sang Mạc Thanh Tu nói: “Anh, anh không bị thương chứ?” 

Mạc Thanh Tu khẽ lắc đầu, mỉm cười nói: “Anh và cậu Dương tuy chiến đấu rất kích liệt, nhưng chỉ là cọ xát, không có ra tay tàn nhẫn, đương nhiên cũng may mà cậu Dương nương tay, nếu không anh cho dù không chết, e là cũng sẽ bị trọng thương!” 

Nói xong, Mạc Thanh Tu lại giới thiệu với Dương Chấn: “Cậu Dương, người này là em gái của tôi, Mạc Thanh Trúc!” 

Dương Chấn là lần thứ hai nhìn thấy Mạc Thanh Trúc, lần đầu tiên là Lưu Khánh dẫn anh tới Thiên Hải Tông, ở trong các võ giả trẻ tuổi bên cạnh Võ Dương Bình là có Mạc Thanh Trúc. 

Không ngờ cô gái đẹp như tiên nữ này lại là em gái của Mạc Thanh Tu. 

Anh khẽ mỉm cười gật đầu với Mạc Thanh Trúc. 

Mà Mạc Thanh Trúc cũng khẽ mỉm cười, mở miệng nói: “Anh Dương!” 

Mạc Thanh Tu bỗng mở miệng hỏi: “Cậu Dương, tôi nghe nói, cậu tới Thiên Hải Tông là tới tìm tam trưởng lão?” 

Dương Chấn gật đầu, sau đó nhìn về phía trạch viện của tam trưởng lão, sau đó nói: “Chỉ là vị tam trưởng lão này hình như không có ý gặp tôi, nếu đã như vậy, vậy thì thôi, tôi cũng nên rời đi rồi.” 

Lúc ban đầu tam trưởng lão có ý chủ động tới giới thế tục, hiện nay không gặp được, còn về các trưởng bối khác của Thiên Hải Tông, Dương Chấn cũng không có hứng thú đi tìm. 

Với lại, lần này anh tới cổ võ trung giới không phải tìm tam trưởng lão của Thiên Hải Tông. 

Cứu Tần Nhã mới là chuyện quan trọng. 

Mà vừa rồi anh đánh một trận với Mạc Thanh Tu cũng khiến anh hiểu được đại khái thực lực hiện nay của mình. 

Mạc Thanh Tu là võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm sơ kỳ, sức chiến đấu tương đương với cường giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm trung kỳ, mà anh chỉ dùng bảy phần mười thực 

lực thì đánh bại Mạc Thanh Tu, vậy nên thực lực của anh chắc là Thiên Cảnh Ngũ Phẩm hậu kỳ. 

Nếu đối đầu với võ giả Thiên Cảnh Ngũ Phẩm đỉnh phong, anh e là không có phần thắng. 

Ba ngày sau, thiếu chủ của Hợp Hoan Tông sẽ cưới Tần Nhã, chỉ dựa vào chút thực lực hiện nay của anh, muốn cứu Tần Nhã ra, e là rất khó. 

Hiện nay, có lẽ chỉ khi đột phá tới Kết Đan kỳ, anh mới có một chút cơ hội mang Tần Nhã đi. 

Chỉ là ba ngày ngắn ngủi, làm sao có thể đột phá tới Kết Đan kỳ? 

Cho dù anh đột phá, e là nhiều nhất có thể sở hữu thực lực của Thiên Cảnh Lục Phẩm, mà ở Hợp Hoan Tông là có cường giả Thiên Cảnh Lục Phẩm đỉnh phong, hơn nữa có khả năng còn có mấy người. 

Anh muốn thuận lợi cứu Tần Nhã ra ngoài, thật sự khó như lên trời. 

Nhưng mặc kệ như nào, nếu anh đã tới, cho dù chết, cũng buộc phải nghĩ cách cứu Tần Nhã ra ngoài. 

“Cậu Dương, cậu muốn rời đi sao?” 

Lưu Khánh nghe thấy đối thoại của Dương Chấn và Mạc Thanh Tu, lập tức khẩn trương, vội vàng đi lên nói: “Dương Chấn, cậu tuyệt đối đừng hiểu lầm, nếu sư phụ của tôi đã đồng ý gặp cậu, chắc chắn sẽ gặp, sư phụ của tôi tuyệt đối không có ý làm khó cậu.” 

“Còn tại sao tới bây giờ sư phụ của tôi vẫn chưa xuất hiện, chắc chắn là bị chuyện gì đó làm chậm trễ. 

Dương Chấn lắc đầu: “Cho dù ông ta thật sự có chuyện, cũng không có liên quan tới tôi nữa, ông biết đấy, tôi tới cổ võ trung giới không chỉ muốn hợp tác với Thiên Hải Tông.” 

Nói xong, anh nhìn sang Mạc Thanh Tu nói: “Anh Mạc, tạm biệt tại đây, sau này có duyên sẽ gặp lại.” 

Mạc Thanh Tu cũng mở miệng nói: “Cậu Dương, tam trưởng lão là một người giữ lời hứa, nếu ngài ấy đồng ý sẽ gặp cậu, tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Nếu cậu Dương không chê, có thể tới chỗ ở của tôi ngồi chơi trước, đợi tam trưởng lão rảnh, nhất định sẽ gặp cậu.” 

Nghe thấy lời của Mạc Thanh Tu, Lưu Khánh lập tức vui mừng, vội vàng nói: “Dương Chấn, hay là cậu nghe lời của Mạc sư huynh, tới chỗ của huynh ấy ngồi chơi? Đợi thêm nửa ngày, nếu sư phụ còn không xuất hiện, cậu hẵng rời đi, như thế nào?” 

Dương Chấn bỗng do dự, lần này tới Thiên Hải Tông cũng coi như là nhận lời mời mà tới, hơn nữa cũng là vì bàn chuyện hợp tác với Thiên Hải Tông, tránh cho sau này sau khi kết giới hoàn toàn bị phá, võ giả của cổ võ trung giới làm xằng làm bậy ở giới thế tục. 

Nếu rời đi như vậy, quả thật có chút đáng tiếc. 

Sau khi cân nhắc, anh gật đầu: “Nếu đã như vậy, vậy tôi đợi thêm nửa ngày, nếu còn không gặp được tam trưởng lão, vậy tôi chỉ đành rời đi” 

Anh cuối cùng chọn ở lại, còn có một mục đích, muốn mượn cơ hội này từ từ nói chuyện với Mạc Thanh Tu, hiểu hơn về tình hình ở cổ võ trung giới. 

Đồng thời, tu luyện của anh tới bình cảnh, trước đó khi giao chiến với Mạc Thanh Tu, cũng có cảm ngộ, xem thử có thể từ trên người của Mạc Thanh Tu tìm được cơ hội đột phá hay không. 

Lưu Khánh lập tức mừng rỡ, vội vàng nói: “Vậy thì tốt quá rồi, nếu nửa ngày sau sư phụ còn không xuất hiện, tôi đích thân tiễn cậu Dương rời đi.” 

Dương Chấn gật đầu, nhìn sang Mạc Thanh Tu nói: “Vậy thì làm phiền anh Mạc rồi. 

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận