Cô gái với mái tóc dài màu trắng giống như nữ vương băng giá của thần giới.
Cô ta mặc váy dài màu trắng, làn da lộ ra trắng mịn như ngọc, gương mặt xinh đẹp lạnh lùng, cho người ta một loại cảm giác cao cao tại thượng, xa cách người khác vạn dặm.
Cả người cô ta toát ra khí tức lạnh giá, không khí của cả Hợp Hoan Tông đều bỗng dưng tụt xuống, Mạc Thanh Trúc tu vi khá thấp, cơ thể mảnh mai mất khống chế mà rùng mình, trong ánh mắt nhìn cô gái đó cũng không khỏi có thêm một chút sợ hãi.
Đằng sau cô gái còn có một cô gái xinh đẹp khoảng 20 tuổi, thần sắc cũng lạnh băng, cả người tản ra khí tức của cường giả, dáng vẻ rất cung kính với cô gái tóc trắng.
Trong mắt Ngô Hùng Bá và Mạc Thanh Tu tràn ngập cảnh giác, ánh mắt nhìn chằm chằm cô gái tóc trắng, thậm chí chuẩn bị tấn công bất cứ lúc nào.
Bởi vì bọn họ nhìn ra thực lực của cô gái đó, không hề yếu hơn bọn họ, nhưng dù là vậy, cô gái xinh đẹp cũng chỉ là tùy tùng của cô gái tóc trắng đó, rõ ràng chứng tỏ chỗ đáng sợ của cô gái tóc trắng.
“Trung giới cổ võ quả thật có vài cô gái có thực lực khá đáng sợ, nhưng chưa từng thấy cô gái tóc trắng trước mắt”
“Nhìn thực lực của cô ta chắc không yếu, chỉ một ánh mắt đã cho người ta một loại cảm giác Thái Sơn áp đỉnh.
“Lẽ nào là tới từ thượng giới cổ võ sao? Lẽ nào kết giới giữa hai giới đã hoàn toàn bị vỡ rồi sao?”
Mấy người Ngô Hùng Bá rất tò mò về lai lịch của cô gái, cũng bắt đầu thầm suy đoán ở trong lòng.
Dương Chấn lại nhìn cô gái tóc trắng bằng vẻ mặt phức tạp, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Tần Nhã sau một phen kích động, trên mặt lại có thêm tia kích động, cô nói đầy khó tin: "Tiểu Yên, sao em cũng tới đây?”
Cô gái trước mắt chính là em gái Tần Yên của cô, cô vội vàng đi lên kéo cánh tay của Tần Yên: “Em theo Dương Chấn cùng tới cứu chị à?”
Cô không biết chuyện lúc đầu Tần Yên rời đi, lúc này nhìn thấy Tần Yên xuất hiện ở đây, còn tưởng là tới cùng với Dương Chấn.
Tuy nhiên, điều khiến Tần Nhã bất ngờ, em gái trước kia rất thân thiết với cô, lúc này nhìn thấy cô lại không có biểu cảm gì, chỉ lạnh nhạt liếc nhìn cô, căn bản không trả lời câu hỏi của cô.
Không biết tại sao, cô cảm thấy sau khi chạm ánh mắt của Tần Yên, cả người tự dưng lại xuất hiện hàn ý.
Tần Nhã rất nghi hoặc, Tần Yên trước mắt hoàn toàn khác với Tần Yên hoạt bát đáng yêu trước kia, cô không nhịn được mà hỏi: “Tiểu Yên, em làm sao thế? Còn nữa, tóc của em sao lại...
Vào lúc này, Tần Yên đột nhiên nhấc tay điểm nhẹ vào lông mày của Tần Nhã, còn chưa đợi mọi người kịp phản ứng, Tần Nhã đã hôn mê.
Sau đó, giao Tần Nhã đang hôn mê cho cô gái tùy tùng ở đằng sau.
Lúc này Dương Chấn cũng không bình tĩnh nữa: “Tần Yên, em muốn làm cái gì?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!