Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Chiến Thần - Dương Chấn

Điều khiến Dương Chấn thấy kì lạ là, từ sau khi anh đưa Tần Nhã và Tần Tiếu Tiếu về nhà, đã muộn như vậy rồi, nhưng vẫn không thấy Tần Đại Quang về nhà.

Ban nãy lúc Tần Luân gõ cửa, Chu Kim Hảo còn tưởng rằng là Tần Đại Quang, sắc mặt còn có chút ảm đảm, chẳng lẽ hai vợ chồng xảy ra chuyện gì sao?

Mẹ con ba người không nói, anh cũng không tiện hỏi nhiều.

Tần Luân vừa đi, Tần Nhã lo lắng Chu Kim Hảo sẽ tự dưng tìm Dương Chấn gây phiền phức, đã dùng ánh mắt ra hiệu với anh: “Anh đưa Tiếu Tiếu lên trên trước đi!”

Dương Chấn mỉm cười, ôm Tiếu Tiếu lên: “Lên chơi với ba nào!”

Trước kia đều là dì nhỏ chơi với cô bé, hôm nay là ba, cô bé rất vui, ôm lấy cổ Dương Chấn, vui mừng hét lên: “Cha! Cha! Cha! Ngựa ba mau chạy đi!”

Tần Nhã nhìn bóng lưng của hai ba con, trong lòng có chút ngậm ngùi, hồi bé, ba cô cũng cùng cô nô đùa như vậy, chỉ là nghĩ đến bây giờ, Tần Nhã không khỏi thở dài một hơi.

“Mẹ, mẹ chắc chắn là sau này sẽ để Dương Chấn ở nhà chúng ta sao?”

Chu Kim Hảo đang nhìn đồ trang điểm mà Tần Luân mang đến, nghe thấy lời của Tần Nhã, bà cũng không ngẩng đầu lên, vừa trang điểm vừa nói: “Ở trong lòng con, mẹ không đáng tin đến mức đó sao? Cậu ta đã ở lại đây rồi, mẹ còn có thể hối hận được chắc?”

“Chà! Nếu là đồ hiệu, giá niêm yết của đống đồ trang điểm Chanel này cũng phải ở mức mười tám triệu.”

Nhìn dáng vẻ của Chu Kim Hảo, Tần Nhã bất lực.

Tần Yên như rất vui mừng vì Dương Chấn có thể ở lại đây, cô vui vẻ nói: “Chị, chúc mừng nha! Một nhà ba người cuối cùng cũng có thể ở cùng nhau rồi.”

“Ai cho phép chúng nó ở cùng nhau rồi?”

Chu Kim Hảo chợt ngẩng đầu lên, bất mãn nói một câu, không đợi Tần Yên lên tiếng hỏi, bà lại nói: “Mẹ đã dọn dẹp phòng kho rồi, để Dương Chấn ở đó đi.”

“Mẹ, nếu mẹ đã đồng ý cho anh rể ở đây, thì chứng tỏ mẹ đã chấp nhận anh ấy rồi, để anh ấy và chị ở cùng nhau đi! Nói không chừng ngày nào đó còn cho mẹ một đứa cháu trai đấy.” Tần Yên ra vẻ lấy lòng, bóp vai cho Chu Kim Hảo.

Tần Nhã đỏ mặt, trừng mắt với cô: “Đừng nói bừa!”

Chu Kim Hảo nghe thấy lời của Tần Yên cũng có chút sốt ruột, đột nhiên đứng lên, chỉ vào Tần Nhã tức giận nói: “Mẹ cảnh cáo con, nếu con dám để nó chạm vào con, mẹ sẽ không có đứa con gái như con nữa!”

Tần Nhã cạn lời, dáng vẻ trịnh trọng kia của Chu Kim Hảo, nói như thể cô thật sự muốn cho Dương Chấn chạm vào mình vậy.

Tuy cô đã có chút thiện cảm với Dương Chấn, nhưng vẫn chưa đến mức có thể thẳng thắn đối diện với nhau.

Cốc! Cốc! Cốc!

Đúng lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.

Sắc mặt ba mẹ con đều có chút hoảng loạn, bình thường, muộn như vậy mới về nhà, lại còn có tiết tấu gõ cửa như vậy, chỉ có thể là Tần Đại Quang.

“Mẹ! Con đi mở cửa!” Tần Nhã nói, rồi đi ra ngoài.

“Ba, sao ba lại uống say rồi?” Tần Nhã mở cửa ra, quả nhiên là Tần Đại Quang.

Cả người Tần Đại Quang toàn là mùi rượu, trong tay còn cầm một chai rượu, loạng choạng đi vào nhà.

Tần Nhã khóa cửa lại, vội đi dìu Tần Đại Quang.

“Đồ khốn nạn này, ngày nào cũng uống say thành cái dáng vẻ này trở về, muốn giày vò tôi đến chết ông mới hài lòng có phải không?”

Chu Kim Hảo nhìn dáng vẻ này của chồng, lập tức bật khóc: “Đời trước tôi đã tạo bao nhiêu nghiệp mới khiến tôi gặp phải một ông chồng như ông chứ!”

“Mẹ, ba uống say rồi, mẹ có nói gì ba cũng không nghe lọt đâu, đợi mai ba tỉnh táo thì chúng ta cùng nhau mắng ba, có được không?” Tần Yên vội kéo tay Chu Kim Hảo rồi an ủi.

“Ba, ba đừng uống nữa, lau qua người rồi mau đi ngủ đi.” Tần Nhã mang một chậu nước nóng đến, cướp rượu khỏi tay Tần Đại Quang.

“Đưa rượu đây! Đưa rượu đây!” Tần Đại Quang giơ tay ra muốn cướp chai rượu về.

“Tiểu Yên, em giúp chị, đừng để ba uống nữa.”

Tần Nhã vừa phải giữ Tần Đại Quang, vừa phải cản ông cướp rượu, không thể làm nổi, bèn nhờ Tần Yên giúp đỡ.

Hai chị em tốn rất nhiều sức mới lau được tay và mặt của Tần Đại Quang, nhưng tối nay ông vô cùng dư sức, cứ nhao nhao đòi uống rượu.

Trên tầng, Tiếu Tiếu vốn đang chơi đùa vui vẻ với ba, tiếng hét của Tần Đại Quang dưới nhà khiến cô bé sợ hãi vội trốn vào lòng Dương Chấn.

Cảm nhận được cơ thể con gái đang run rẩy, sắc mặt Dương Chấn dần lạnh đi.

“Tiếu Tiếu, đừng sợ, có ba ở đây, không sao đâu.” Dương Chấn ôm chặt lấy Tiếu Tiếu, hết sức nhẹ nhàng nói.

“Ba, ba sẽ không ngày ngày uống rượu giống ông ngoại đâu nhỉ?” Tiếu Tiếu đột nhiên ngẩng đầu lên, dáng vẻ lo lắng.

Dương Chấn vội lắc đầu, rồi đảm bảo: “Tiếu Tiếu yên tâm, chắc chắn ba sẽ không giống ông ngoại đâu.”

Lúc này Tiếu Tiếu mới thả lỏng được ít nhiều.

Dương Chấn cũng không muốn tạo gánh nặng tâm lí cho Tiếu Tiếu nữa, bèn đổi chủ đề: “Tiếu Tiếu, con muốn ở nhà lớn không?”

“Nhà lớn? Còn lớn hơn nhà của ông ngoại sao?” Ánh mắt to tròn của Tiếu Tiếu sáng rực hỏi.

Dương Chấn gật đầu: “To hơn nhà của ông ngoại rất nhiều, còn có phòng của công chúa cho con nữa, trong phòng có rất nhiều đồ chơi, chỉ cần con muốn, cái gì cũng sẽ có.”

Trong mắt Tiếu Tiếu hiện lên vẻ thích thú và kích động một cách rõ ràng, nhưng lại đột nhiên nhớ đến điều gì đó, tâm trạng chợt ỉu xìu, lắc lắc đầu.

Dương Chấn khó hiểu hỏi: “Con không thích ở trong ngôi nhà to như tòa lâu đài sao?”

Tiếu Tiếu nghiêm túc nhìn Dương Chấn nói: “Con thích lâu đài, cũng thích rất nhiều rất nhiều đồ chơi, nhưng ngôi nhà lớn như vậy, chắc chắn phải cần rất nhiều tiền, con không muốn mẹ kiếm tiền vất vả như vậy.”

Cô bé còn nhỏ như vậy mà đã hiểu chuyện đến thế rồi, tâm trạng Dương Chấn vô cùng nặng nề, cũng vô cùng áy náy.

“Tiếu Tiếu yên tâm, sau này mọi thứ con và mẹ muốn, ba sẽ cho hai người!” Dương Chấn trịnh trọng nói.

Đúng lúc này, phía dưới đột nhiên truyền đến một tiếng hét lớn.

“Aaa! Cái đồ chết tiệt này, không ngờ lại dám đánh tôi.” Chu Kim Hảo vừa khóc vừa hét, giọng nói đã truyền lên tận trên tầng.

Tiếu Tiếu vừa mới bình tĩnh lại, đột nhiên lại ôm chặt lấy Dương Chấn: “Ba, con sợ!”

“Tiếu Tiếu đừng sợ, ba ở đây.” Dương Chấn dịu dàng ôm chặt con gái.

Anh đột nhiên có kích động muốn đưa con gái đi, nhưng anh biết, con gái là mạng của Tần Nhã, anh cũng không có tư cách làm ra quyết định này.

“Anh rể, anh mau xuống dưới xem xem! Sắp xảy ra chuyện rồi.” Tần Yên đột nhiên xông vào phòng.

Nếu không phải lo lắng Tiếu Tiếu còn một mình sẽ sợ hãi, anh đã xuống đó từ lâu rồi.

“Giúp anh trông chừng Tiếu Tiếu.” Dương Chấn đứng dậy đi ra khỏi phòng.

“Đồ tiện nhân này, cả ngày chỉ biết gây chuyện, tưởng ông đây dễ bắt nạt thật à? Nếu không phải vì cái nhà này, ông đây đã đá bà ra ngoài từ lâu rồi, bây giờ còn muốn quản ông đây nữa à? Cút đi!”

Tần Đại Quang đỏ ửng mắt, tuy lời ông nói không rõ ràng, nhưng vẫn có thể nghe rõ.

“Aaa! Đồ chết tiệt, lại dám nói tôi bắt nạt ông, Tần Đại Quang, ông còn có lương tâm không vậy? Năm đó là ai không ghét bỏ ông, gả cho ông? Sau khi tôi đi theo ông, ông có cho tôi được sống yên ổn ngày nào không?” Chu Kim Hảo cũng hét lớn lên.

“Ba, mẹ, hai người đừng cãi nhau nữa, Tiếu Tiếu sẽ sợ đó!” Tần Nhã cầu xin, để khuyên bảo hai người, cô đã rất mệt mỏi rồi.

Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận