Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Chàng Rể Cực Phẩm A Hào Full

Chương 1191: Người của Thanh Môn

Một viên đan dược luyện thành từ khí huyết của mười vị Thiên Tiên, mấy trăm vị Địa Tiên, Lâm Ẩn không dám tưởng tượng sức mạnh ẩn chứa trong đó lớn đến mức nào.

Còn “Phạt Thiên Cửu Thức” ghi chép trên da thú chính là tuyệt học thành danh của Sơn Hải Thiên Tiên, không phải bí kíp của Triều Thiên cung mà là bí kíp lão lấy được trong di tích cổ này.

Hơn nữa trong thư của Sơn Hải Thiên Tiên có nói lão đã động vào trận pháp trên tế đàn, nếu truyền vào tế đàn không phải chân nguyên của bí quyết Chu Thiên Tinh Thần thì tế đàn sẽ làm nổ Huyết Đan này.

Lâm Ẩn đọc mà thấy da đầu tê dại, một Thiên Tiên tự bạo đã tạo ra uy lực lớn như thế, có thể tưởng tượng nếu Huyết Đan này bị làm nổ, có lẽ vùng đất này đều sẽ không còn tồn tại, tinh lộ cũng sẽ biến mất.

Mà trong thư cũng có nói nơi này thật sự là tinh lộ thời xưa, tế đàn này cũng là một đầu khác dẫn đến tinh lộ, nhưng đã bị cao nhân sử dụng đại pháp lực chặn lại, dù là Sơn Hải Thiên Tiên cũng không có cách nào nối liền tinh lộ, từ bỏ suy nghĩ mượn tinh lộ trở về Thiên Hoang giới.

“Không tu thành sức mạnh vô địch, tuyệt đối không xuất quan”.

Lâm Ẩn nhìn Huyết Đan trong tay, thầm nghĩ trong lòng.

Vốn dĩ tu vi của anh đã vào bình cảnh, hơn một năm trước, anh mới đột phá đỉnh cao Địa Tiên, dù anh không thiếu tài nguyên, nhưng muốn đột phá tiếp vẫn cần có thời gian, muốn bước vào cảnh giới Thiên Tiên cần ít nhất hai ba mươi năm nữa.

Nhưng bây giờ có Huyết Đan này thì đã khác rồi.

“Ầm ầm!”

Lâm Ẩn dùng hết sức vận chuyển bí quyết Chu Thiên Tinh Thần.

Tinh lộ vốn rất gần tinh không, vô số ngôi sao lấp lánh kết nối với nhau ở sau lưng Lâm Ẩn. Lâm Ẩn điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất, nuốt Huyết Đan vào trong miệng.

Huyết Đan vào miệng, Lâm Ẩn còn chưa bắt đầu luyện hóa thì một lực lượng khí huyết mạnh mẽ tựa như dòng suối đã truyền vào tay chân và lục phủ ngũ tạng của anh.

Lâm Ẩn cố hết sức khống chế huyết khí mạnh mẽ của Huyết Đan, lúc này anh mới biết Sơn Hải Thiên Tiên để Huyết Đan ở tinh lộ là có tính toán từ trước, tốc độ hấp thu tinh thần chi lực trên tinh lộ nhanh gấp mấy lần ở hành tinh xanh.

Nếu không nhờ đang ở tinh lộ, anh vận chuyển bí quyết Chu Thiên Tinh Thần cũng không kịp luyện hóa lực lượng khí huyết cuồn cuộn như thế.

Khí huyết tinh thuần đi khắp người anh, chậm rãi tiến vào quỹ đạo.

“Vù vù!”

Thân thể Lâm Ẩn tựa như một cái động không đáy hấp thụ huyết khí cuồn cuộn trong Huyết Đan, Huyết Đan to bằng nắm đấm trẻ con kia chầm chậm nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, nhưng đồng thời tu vi của Lâm Ẩn cũng đang nhanh chóng tăng lên.

Một tháng, hai tháng, ba tháng… Trên tinh lộ dần có một hơi thở mạnh mẽ ngưng tụ, luồng hơi thở này vô cùng mạnh mẽ, giống như một hung thú cổ xưa đang thức tỉnh vậy. May mà lúc này trên tinh lộ không có ai, nếu không còn tưởng rằng có một mãnh thú tinh không thức tỉnh.

Một năm sau.

Một hơi thở mạnh mẽ trong tinh lộ phóng lên trời, sự cuồn cuộn của hơi thở kia thậm chí còn hơn cả Thiên Tiên.

Lúc không gian bên ngoài thay đổi, trời long đất lở, Lâm Ẩn vẫn ngồi xếp bằng trên tế đàn như cũ.

Lúc này cả người anh được ánh sao đầy trời bao phủ, ngồi xếp bằng trong hư không, kim quang trên người rực rỡ bất diệt, hơi thở vĩnh hằng như ngay cả thần binh và đạn hạt nhân cũng không làm gì được anh. Từng tiếng nổ ran vang lên từ trên người Lâm Ẩn, đó là tiếng máu anh đang chảy, rít gào tựa như Trường Giang Hoàng Hà chảy xiết.

“Vụt!”

Lâm Ẩn từ từ mở mắt, một tia sáng lạnh lẽo xuất hiện khiến hư không như đóng băng, rất lâu không thể trở lại bình thường.

“Cuối cùng cũng luyện hóa xong Huyết Đan và tinh hạch Huyền Tinh, Huyết Đan ít nhất tiết kiệm được trăm năm công lao của mình”.

Lâm Ẩn thở phào một hơi.

Một làn khói trắng bị anh phun ra, tinh lộ truyền đến tiếng nổ vang. Lúc này mỗi lần Lâm Ẩn hít thở tựa như một con mãnh thú cổ xưa đang phun ra nuốt vào vậy. Dòng khí cuồn cuộn thậm chí có thể gây ra bão táp, anh giơ tay nhấc chân cũng có thể đem đến sức mạnh kinh khủng.

“Bây giờ mình đã bước vào Thiên Tiên cảnh, dù chỉ là Thiên Tiên trung kỳ nhưng thân thể đã đạt đến mức độ vạn kiếp bất diệt rồi, dù chỉ dựa vào thân thể, mình cũng có thể đả thương cao thủ đỉnh cao Thiên Tiên”.

Lâm Ẩn nắm chặt tay, cảm nhận sức mạnh vô cùng vô tận trong người mình.

Anh có ảo giác một quyền của mình có thể đánh nổ tinh cầu to bằng mặt trăng ở cách đó không xa. Đây chỉ là ảo giác vì sức mạnh tăng vọt thôi, nhưng Lâm Ẩn hiểu, một quyền của mình đủ để phá hủy một thành phố lớn, gây ra một trận động đất.

“Sơn Hải Thiên Tiên giúp mình nhiều quá!”

Lâm Ẩn thầm nghĩ, dù Sơn Hải Thiên Tiên xuất thân từ thế lực lớn, Triều Thiên cung ngay cả cao thủ trên Chân Thần cũng có, nhưng khi đó Sơn Hải Thiên Tiên đã là đỉnh cao Thiên Tiên, Huyết Đan như thế cũng có tác dụng rất lớn với lão, vậy mà lão lại để Huyết Đan lại cho anh.

“Đã đến lúc trở về rồi”.

Lâm Ẩn bước ra một bước, trở về chỗ truyền tống lúc trước, cắm chìa khóa ngọc vào, truyền chân nguyên vào Truyền Tống Trận.

Lần này Lâm Ẩn không cảm nhận được trời đất quay cuồng nữa, với thân thể của anh bây giờ dù đi tới vũ trụ cũng sẽ không chết, khả năng lớn nhất chính là mất phương hướng trong không gian, mãi đến khi hết tuổi thọ.

Lúc mở mắt ra, Lâm Ẩn đã đứng trong động phủ.

Anh cũng không ở lại lâu, chạy thẳng đến lối ra, vốn dĩ tình hình đã căng thẳng, bây giờ không có thời gian để chậm trễ nữa.

Ầm ầm!

Cửa lớn động phủ mở ra.

Lâm Ẩn bước ra ngoài.

“Hay lắm ranh con, xem ra là có được không ít thứ ở bên trong đúng không, không ngờ lại ở trong đấy suốt một năm, khiến hai anh em tôi đợi lâu chết đi được!”, hai cao thủ trên bảng Thiên vẫn luôn canh giữ ở bên ngoài chặn trước mặt Lâm Ẩn, lạnh lùng noi.

Bọn họ cũng không ngờ Lâm Ẩn lại ở trong phủ một năm, một năm qua bọn họ có thể nói là ăn không ngon, ngủ không yên, nếu không phải không vào được, bọn họ đã đi vào bắt lấy Lâm Ẩn từ lâu rồi.

“Các người đang đợi tôi ư?”

Lâm Ẩn nhìn hai người trước mặt, cười như không cười.

“Phí lời, ranh con, nếu biết điều thì đưa hết những thứ lấy được trong động phủ ra đây, nếu không đừng trách tôi không khách sáo!”, trong mắt hai người đàn ông tràn đầy tham lam.

“Đi ra cả đi!”

Lâm Ẩn không để ý đến bọn họ, la lên với trong rừng rậm cách đó không xa.

“Hả?”

Hai võ giả trên bảng Thiên giật mình, bọn họ ở đây cả năm, trước giờ chưa từng nhận ra có người ở trong tối.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận