Chương 591: Anna đến thủ đô
“Cậu Ẩn, tôi mạo muội nhắc nhở cậu một câu”, Triệu Thừa Kiền nghiêm mặt nói: “Chỉ sợ hội nghị Thiên Long hai ngày sau sẽ là một trận đánh ác liệt”.
“Dù sao các thế gia, tài phiệt ở thủ đô kia đều chỉ biết lợi ích. Ai cho nhiều lợi ích hơn thì bọn họ sẽ đi theo người đó”, Triệu Thừa Kiền chậm rãi nói: “Cụ Từ ra mặt, còn có tập đoàn Thất Tinh bỏ rất nhiều vốn để ủng hộ. Kết quả cuối cùng của hội nghị lần này vẫn chưa nói chắc được”.
“Ừm”, Lâm Ẩn gật nhẹ đầu.
Triệu Thừa Kiền nói đúng.
Thành Thiên Long là thứ thay đổi vận mệnh của thủ đô, vô số người đều đang quan sát nó.
Chỉ dựa vào vũ lực cũng không thể khiến người ta tin phục được.
Giao chiến trong bóng tối, Cung Cửu đã chết, lần đó nhà họ Từ cũng thất bại một cách triệt để.
Nhưng chuyện ngoài sáng thì vẫn luôn tồn tại nguy cơ.
“Cậu Ẩn, theo tôi được biết. Tập đoàn Thất Tinh đã hợp tác với các xí nghiệp đầu tư, tài phiệt nước ngoài ở thủ đô”, Triệu Thừa Kiền nói ra một tin tức: “CHúng hợp tác với nhau vì muốn khống chế cậu. Điều này có thể sẽ dao động lòng tin của mọi người đối với việc cậu quản lý thành Thiên Long…”.
“Tôi cũng có nghe nói”, Lâm Ẩn hờ hững nói: “Lúc trước cũng nghe Vu Tắc Thành báo cáo chuyện này rồi”.
“Những xí nghiệp nước ngoài, tài phiệt xuyên quốc gia kia, ha”, Lâm Ẩn cười lạnh một tiếng: “Nếu không biết tốt xấu thì để bọn họ cút hết đi”.
“Không cần vốn nước ngoài, thành Thiên Long vẫn có thể phát triển lớn mạnh như cũ”.
“Cậu Ẩn, tôi tin tưởng cậu có sự quyết đoán và thực lực này”, Triệu Thừa Kiền ngạc nhiên một lát, sau đó gật đầu: “Nhưng đa số người đời đều không có đôi mắt nhìn xa và sự quyết đoán như vậy”.
Lâm Ẩn hờ hững nói: “Nếu là một trận cải tổ lớn thì phải làm cho đến cùng, đánh gục chúng trong một lần đi”.
“Rất nhiều tài phiệt, thế gia đều có tư tưởng mục nát, sính ngoại, cũng nên loại bỏ rồi…”.
Nghe vậy, Triệu Thừa Kiền hơi ngạc nhiên, cảm xúc dâng trào.
Anh ta vốn cho rằng Lâm Ẩn chỉ đơn giản là muốn tranh đấu với nhà họ Từ thôi.
Bây giờ xem ra, dã tâm của Lâm Ẩn còn lớn hơn thế nữa.
Đây là lợi dụng sự kiện thành Thiên Long này đổi mới lại tình thế, thay đổi một thời đại mới trong thủ đô.
Đáy lòng Triệu Thừa Kiền cực kỳ chấn động.
Anh ta nhớ ra lúc trước Lâm Ẩn từng làm chuyện như thế ở Cảng Thành.
Ở Cảng Thành, Lâm Ẩn đã nhanh gọn lật đổ người giàu nhất ở đó mấy chục năm là Quý Trọng Sơn, đổi mới trật tự nơi đó lại lần nữa, đứng đầu giới kinh doanh Cảng Thành.
Bây giờ lại muốn khống chế trật tự tài chính, trật tự thế gia ở thủ đô.
Khó khăn giữa hai việc này có thể nói là một trời một vực.
Kinh tế của Cảng Thành có phát triển đến mức nào thì nền tảng của nó vẫn kém xa thủ đô!
Muốn quản lý cả thủ đô… Gần như khó hơn lên trời.
“Sao vậy? Anh cảm thấy chuyện này rất khó à?”, Lâm Ẩn đã nhận ra sắc mặt Triệu Thừa Kiền thay đổi, lạnh nhạt hỏi.
Triệu Thừa Kiền nghiêm mặt đáp: “Tôi không dám nói bừa”.
Nếu là người khác nói câu này, chắc chắn Triệu Thừa Kiền sẽ cảm thấy là đang nói đùa.
Một nơi nhân tài ẩn dật như thủ đô, là một nơi không bộc lộ tài năng sẽ không biết người đó cất giấu nhân vật kinh khủng gì. Ngay cả Triệu Thừa Kiền anh ta, một người có thực lực và kiêu ngạo như vậy cũng không dám nghĩ tới chuyện nắm trùm giới thế gia thủ đô.
Nhưng Lâm Ẩn thì khác.
Lâm Ẩn đã thể hiện, thậm chí là làm được chuyện người khác không dám nghĩ đến.
Thực lực này, gần như không thể tưởng tượng nổi.
“Đúng rồi cậu Ẩn, chuyện Cung Cửu xuất hiện lần trước, tôi đã tìm thấy nội gián rồi”, Triệu Thừa Kiền im lặng một lát rồi nói sang chuyện khác: “Là một người trong phân đà Dương Môn của tôi bị đạo Thiên Cơ mua chuộc. Ngày đó biết được tôi gặp mặt cậu nên truyền tin cho Cung Cửu”.
Lâm Ẩn gật đầu: “Tôi đã biết rồi”.
Nghe thấy câu này, Triệu Thừa Kiền thầm thở phào, trong lòng biết Lâm Ẩn không nghi ngờ mình.
“Cậu Ẩn, còn có một chuyện nữa. Gần đây ở thủ đô xuất hiện một người hơi bí ẩn”, Triệu Thừa Kiền nặng nề nói: “Tôi cũng không xác định được lai lịch. Hình như bọn họ theo dõi tôi”.
“Hả?”, Lâm Ẩn hứng thú nhìn thoáng qua Triệu Thừa Kiền.
“Nhóm người anh nói rất lớn mạnh à? Với thế lực của anh ở thủ đô cũng không biết rõ lai lịch sao?”.
“Đúng, tôi còn bị bọn họ theo dõi nữa”, Triệu Thừa Kiền nghiêm mặt nói: “Tuy không đấu chính diện, nhưng tôi chắc chắn tố chất chiến đấu của đám người kia rất cao, năng lực mạnh mẽ”.
Đôi mắt Lâm Ẩn trở nên sâu thẳm, hơi nhíu mày.
Theo dõi Triệu Thừa Kiền ở thủ đô?
Còn khiến Triệu Thừa Kiền kiêng dè?
Thế lực có năng lực này…
Lâm Ẩn theo bản năng nghĩ đến Hắc Long Vệ, còn có Thanh Long Vệ chưa từng xuất hiện ở thủ đô.
Dù sao đám người đuổi giết Hoàng Thanh Sam ở thủ đô lúc trước vẫn chưa xuất hiện.
Lúc trước khi mình ép chết Quý Trọng Sơn, Hắc Long Vệ cũng không xuất hiện…
Triệu Thừa Kiền nhìn thấy Lâm Ẩn suy nghĩ thì sắc mặt cũng trở nên nặng nề.
“Cậu Ẩn, tôi nói tin tức này với cậu là muốn nhờ cậu giúp đỡ vào những lúc cần thiết”, anh ta nói: “Nếu thật sự đến mức nhờ cậu ra tay, tôi sẽ trả giá tương xứng”.
Lâm Ẩn ngẫm nghĩ một lát rồi gật đầu: “Được”.
Anh rất cảnh giác, có dự cảm gì đó với nhóm người thần bí mà Triệu Thừa Kiền nói, cũng rất tò mò.
Đột nhiên xuất hiện ở thủ đô, còn có thể đem lại áp lực lớn như thế cho Triệu Thừa Kiền, khiến anh ta phải đánh tiếng với mình trước.
Có thể thấy được thực lực của đám người kia như thế nào.
“Vậy cảm ơn cậu Ẩn trước”, Triệu Thừa Kiền ôm quyền, cung kính nói.
Đúng thật mấy ngày gần đầy trong lòng Triệu Thừa Kiền có áp lực rất lớn.
Đám người theo dõi anh kia không hề tầm thường.
Đáng sợ nhất là hoàn toàn không biết lai lịch…
Cốc cốc.
Lúc này, có tiếng gõ cửa vang lên.
“Vào đi”.
Lâm Ẩn thản nhiên nói một tiếng.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!