Chương 442: Tin tức bị tiết lộ
“Trương Kiệt, xem ra Trương gia vẫn đang có nhiều việc che giấu cậu, nhưng điều này không còn quan trọng nữa. Bây giờ chuyện giữa tôi và Trương gia không liên quan gì đến cậu, vì vậy cậu không cần can thiệp.”
Chu Dương cười nói, xem như cho Trương Kiệt một bậc thang để xuống.
Trêи thực tế, anh cũng có thể phát giác ra, Trương gia căn bản là không có tiết lộ gì với Trương Kiệt.
Chu Dương thậm chí còn hoài nghi, Trương Kiệt lần này đi theo người Trương gia đến mà không biết mục đích chuyến đi này là gì.
Cậu ấy lúc này, hoàn toàn bị Trương Thái Viêm lão gia lừa đến đây.
Về mục đích, Chu Dương chỉ cần dùng ngón chân cũng có thể nghĩ ra.
Đơn giản chính là muốn lợi dụng mối quan hệ giữa Chu Dương và Trương Kiệt là bạn học cũ, để Chu Dương có chút kiêng kị, thậm chí là khuất phục.
Suy cho cùng, tất cả thông tin của Chu Dương, đều khiến mọi người trong Trương gia nhận định như vậy.
Nhưng lần này, Chu Dương đã làm Trương gia thất vọng.
Về phần Trương Kiệt, Chu Dương tất nhiên là nhớ đến tình nghĩa bạn học cùng lớp năm xưa, nhưng bây giờ phải tuỳ việc mà xét, Chu Dương sẽ không phạm sai lầm hay thậm chí là quyết định thiếu quyết đoán vì tình bạn đó.
Ngược lại, chính sự xuất hiện của Trương Kiệt đã khiến Chu Dương thấy được một điểm.
Đó là Trương gia lần này, cũng không có niềm tin tuyệt đối.
Trương Thái Viêm lão gia cũng không có niềm tin tuyệt đối để đe dọa Chu Dương.
“Ngoài ra, Trương gia các ông đến gặp tôi để thảo luận về mọi chuyện, có lẽ là bí mật, nhưng bây giờ tình hình dường như khác với những gì các ông nghĩ.”
Khóe miệng của Chu Dương khẽ giơ lên, lắc điện thoại trêи tay.
Trêи điện thoại, đang mở một trang web, đó là tin tức về Trương gia phái người đến Trường Sa lần này.
Nói là tin tức, nhưng người tuyên bố công khai một số tin tức nhỏ của một số tài khoản.
Một tài khoản công khai như vậy, đơn độc thế thì sức ảnh hưởng cũng không lớn.
Nhưng khi kết hợp cùng nhau, có khả năng có thể tỏa ra sức ảnh hưởng mà cả Chu Dương và Trương gia đều không thể tưởng tượng được.
Thậm chí, có thể vào thời điểm này, toàn bộ tỉnh Tương Tây đã bị cuốn theo những tin tức này.
Trương gia sống như thế nào, mà đến Trường Sa, lại phải lẻn lút bí mật như thế.
Hơn nữa, lần này lại là liên quan đến Chu Dương.
Chỉ riêng hai điểm này đã lọt vào mắt xanh của hầu hết mọi người, khiến họ tò mò và tìm hiểu về những tin tức khác.
Thấy sự bất thường của Chu Dương, sắc mặt của Trương Luân và Trương Anh hơi thay đổi, nhanh chóng mở điện thoại ra để kiểm tra.
Những người còn lại của Trương gia không hiểu lắm, nhưng họ cũng bật điện thoại, muốn xem Chu Dương này rốt cuộc đang giở trò quỷ gì.
Tuy nhiên, khi tin tức xuất hiện quá nhiều trêи điện thoại di động, tất cả các thành viên Trương gia bao gồm Trương Luân và Trương Anh đều choáng váng.
“Điều này sao có thể!”
“Không phải chúng ta bí mật đến sao? Căn bản là một tiếng gió cũng không lộ ra, làm sao những người này có thể biết?”
“Đúng vậy, hơn nữa, nhìn thấy kiểu này, đối phương rõ ràng biết rõ chúng ta, ngay cả khi chúng ta đến đây vì chuyện gì, đều được viết rõ ràng rành mạch.”
“Trương Luân, Trương Anh, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, phải kiểm tra xem. Tin tức rốt cuộc làm thế nào lại truyền ra bên ngoài như thế?”
“Đúng vậy, chúng ta trêи đường đi đến đây, căn bản không hề dừng lại những nơi khác, vậy thì chắc chắn đã có nội gián!”
…
Mọi người trong Trương gia hoảng loạn.
Nói giỡn à, lần này đến Trường Sa để thảo luận về dự án chi nhánh với Chu Dương, do Trương Thái Viêm lão gia chỉ điểm, ngay cả những người đi cùng cũng được ông ta sắp xếp.
Những người này cực kỳ trung thành với Trương gia và Trương Thái Viêm lão gia. Họ không thể phản bội Trương gia và Trương Thái Viêm.
Bây giờ, mục đích và nơi ở lần này đều bị lộ ra, không nghi ngờ gì, đây chắc chắn là chuyện lớn
Điều này cho thấy trong số họ, có thể có nội gián, truyền tin tức của Trương gia ra bên ngoài.
Trương Luân sắc mặt tối sầm lại, không biết đang suy nghĩ gì.
Trương Anh lặng lẽ liếc nhìn Trương Luân, có chút đăm chiêu.
Những người khác không biết, nhưng Trương Anh rất rõ ràng.
Lần này, Trương Thái Viêm yêu cầu họ đến gặp Chu Dương để thảo luận về dự án. Ban đầu, họ muốn tốc chiến tốc thắng, dù kết quả có ra sao, trước tiên phải đè ép chuyện này xuống.
Mà cuối cùng kết quả, lại là Trương gia và Chu Dương cãi cọ với nhau.
Trương Luân cảm thấy không cam tâm.
Trương Anh biết rằng khi đến gần Trường Sa, Trương Luân từng để lộ tin tức ra bên ngoài rằng Trương gia đã bí mật đến Trường Sa để thảo luận mọi chuyện với Chu Dương.
Điểm này, Trương Luân đã làm rất bí mật, ngay cả những người ông ta sắp xếp cũng không phải là người của Trương gia, không phải là người đi cùng họ.
Nhưng cũng vì chính điều này, Trương Anh mới tra xét được mọi chuyện đã qua.
Trương Anh rất tin tưởng lời nói của người đó, ông ta cũng nghĩ rằng Trương Luân sẽ không dám tiết lộ mục đích thực sự của chuyến đi này với bên ngoài.
Nếu thực sự làm như vậy, một khi bị Trương Thái Viêm lão gia phát hiện, hậu quả sẽ khó đoán trước.
Ít nhất, theo ý kiến của Trương Anh, một mình Trương Luân cũng không thể chịu hậu quả.
Vì vậy, bây giờ chuyện này có liên quan gì đến Trương Luân hay không?
Trương Anh thậm chí muốn nói những gì Trương Luân đã làm trước đây ra cho mọi người biết.
Nhưng ngay khi nhìn thấy nụ cười của Chu Dương, Trương Anh liền cố nén sự thôi thúc muốn nói.
“Haha, đối với chuyện của Trương gia các người, tôi không quan tâm, cũng không để ý đến, nhưng vì mục đích các ông đến tìm tôi đã bị tiết lộ, vậy thì, chúng ta không cần phải tiếp tục thảo luận.”
Chu Dương nhìn thấy phản ứng của mọi người bên phía Trương gia, nhẹ giọng cười nói, có sự đắc ý trong nụ cười của anh.
Cho dù anh cũng không rõ lắm về các quy tắc của Trương gia, nhưng nhìn vào vẻ mặt của những người trước mặt anh, cũng đủ đoán được một ít.
“Thái độ của tôi đã thể hiện rất rõ ràng. Các ông chỉ cần quay về và truyền đạt với lão gia là được rồi. Về việc Trương gia các ông phải xử lí thế nào, tôi không muốn quan tâm.”
“Nhưng có một điều.”
Chu Dương đưa ra một ngón tay và nói nghiêm túc.
“Trong dự án chi nhánh lần này, Trương gia các ông đã giở trò mờ ám ở thành phố Liễu, nhưng các dự án khác Trương gia các ông chưa động tay vào, tôi không muốn thấy điều gì tương tự xảy ra trong tương lai.”
“Một khi xảy ra, thì cho dù bên kia là ai, tôi cũng sẽ tin đó là Trương gia các ông.”
“Ngoài ra, lần này dự án ở thành phố Liễu gặp phải vấn đề và tiến độ của dự án bị cản trở, Trương gia phải chịu trách nhiệm. Tôi sẽ tính tất cả các chi phí của dự án này cho Trương gia các ông. Vấn đề này, Vương Vĩ liệt kê rõ ràng tất cả các chi phí trong danh sách và tôi sẽ gửi nó cho Trương gia các ông.”
“Nếu không còn gì nữa, hôm nay cứ như vậy đi.”
Chu Dương đứng dậy, khẽ mỉm cười, liếc nhìn mọi người và rời đi.
Những người khác, nhìn thấy Chu Dương rời đi, tự nhiên cũng là vui vẻ ra mặt rồi đứng dậy ra về.
Lần này, kết quả cuộc thảo luận của họ với Trương gia thật hoàn hảo, đối với bọn họ mà nói, điều này đã khiến họ bớt lo lắng.
Tin rằng có câu nói này của Chu Dương, ngay cả khi thực sự có bất kỳ rắc rối nào trong tương lai, Trương gia vì tránh rước họa vào thân, e rằng đều sẽ chủ động đứng ra trợ giúp bọn họ xử lí tất cả những khó khăn.
———————–