Chương 461: Gặp người quen! (2)
“Ôi, Linh Ngọc di, thần kinh của cô quả thực quá chậm chạp, lẽ nào cô không nhận ra Giang Yến này đang nhìn chằm chằm vào Chu Dương sao, một khi cô lơ là không chú ý, cô ấy có thể cướp mất Chu Dương khỏi tay cô đấy.”
Nhin thấy dáng vẻ của Tạ Linh Ngọc, Thầm Bích Quân biết cô ấy không quan tâm lắm tới Giang Yến. Chính xác thì dẫu sao giữa hai bên cũng chỉ có duyên gặp một lần, đương nhiên không thể nói đến việc để tâm đến đối phương.
Nhưng Thẩm Bích Quân xảc thực phải nghiêm túc nhắc nhở Tạ Linh Ngọc, Giang Yến này có dụng ý xấu ха.
Nếu không, với địa vị và thân phận của Giang Yên, tiếng tăm vang dội ở tỉnh Tương Tây, tại sao phải vội vàng làm người đại diện hình ảnh này cho công ty Danh Dương chử?
Nếu bởi vì tiến, Tham Bích Quản không cho rằng Chu Dương có thể cho có ấy bao nhiêu tiến, lẽ nào còn có thể so tiến với Giang gia sao? Nếu nói về tiếng tăm, Thầm Bich Quân ngoài mặt thì cười nhưng trong lòng lại khinh bỉ.
Rốt cuộc là ai đang lợi dụng tiếng tăm của ai đây? Danh tiếng của Giang Yến tại tinh Tương Tây, lẽ
nào lại nhỏ hơn công ty Danh Dương sao? Lần này, mời Giang Yến đàm nhiệm vai trò người đại diện quảng cáo, ngoài phương diện hình ảnh thì tiếng tăm của Giang Yến cũng là nguyên nhân rất lớn.
Cũng giống như các công ty khác mời một số người nổi tiếng làm người đại diện hình ảnh, không phải muốn nhờ vào danh tiếng của đối phương để nâng cao độ nổi tiếng của công ty mình, để nhiều người biết đến công ty của họ sao?
Công ty Danh Dương đương nhiên cũng có suy nghĩ như vậy, Cho nên Giang Yến đồng ý với yêu cầu của Chu
Dương, theo quan điểm của Thẩm Bích Quân, chính là có dụng ý xấu xa, tâm ý mưu đồ làm loạn. Trong số tất cả những thử mà công ty Danh Dương có ở tỉnh Tương Tây, có thể khiến Giang Yên có mưu đó, Thẩm Bích Quân nghĩ tới nghĩ lui, cũng
chi co Chu Dung Dầu sau bọn ho trước đây đã từng gặp mặt, hơn nữa mối quan lộ cười như không bị ảnh hưởng bởi an oán giữa Giang gia và Chu Dương.
“Là thế sao? Chu Dương sẽ không bị cướp dễ dàng như vậy đâu, tôi tin tưởng anh ấy!”
Tạ Linh Ngọc khẽ cười nói.
Trêи thực tế, mặc dù cô có vẻ thờ ở với Chu Đừng, không quan tâm đến điều gì.
Không để ý Chu Dương trò chuyện hay thân thiết với ai, cũng sẽ không quan tâm Chu Dương có phải quen biết với người phụ nữ xinh đẹp nào không. Bởi vì trong lòng cô,
Chu Dương trước sau đều là một người đáng tin cậy. Hơn nữa, lần này đến tỉnh Tương Tây, ban đầu là
Chu Dương dẫn cô đến để thư giản
Mặc dù có rất nhiều chuyện xảy ra ở giữa, nhưng Tạ Linh Ngọc lại không bị bất kì tổn thương nào.
Ngược lại, cô chỉ coi minh như một khán giả, nhìn Chu Dương khuấy động mưa gió ở tỉnh Tương Tây, trong lòng cũng cảm thấy thủ vị.
Loại cảm giác này rất khó để người khác hiểu được, cho dù là Thẩm Bich Quân bởi vì đặt quá nhiều chú ý vào Chu Dương, nên cũng không thể hiếu duoc
“Ôi, cô thật sự hết thuốc chữa rói, có điều cô yên tâm, tôi sẽ giúp cô quan sát thật kỹ Chu Dương, không để anh ấy làm càn!”
Thấm Bich Quân chợt vỏ nhe vào trán, cảm thấy bắt lực, nói.
Khi nhóm người Chu Dương nhìn thấy Giang Yến,
Giang Yến cũng ngay lập tức cảm nhận thấy nhiều ánh mắt đang quan sát mình.
Trong số đó, đương nhiên có mấy người Chu
Dương.
“Là Chu Dương!”
Trong lòng Giang Yến vui mừng, theo bản năng
muốn đi đến bên Chu Dương. Cô không ngờ mình đi cùng chị Linh
lại gặp được Chu Dương.
đến nơi này,
Chị Linh rõ ràng từng nói nơi này, cho dù là năm gia tộc lớn ở tình Tương Tây, cũng chỉ có ít người biết
đến.
Khoảnh khắc nhìn thấy Chu Dương, suy nghĩ bình thường nhật nên là sao Chu Dương lại ở đây?
Mà Giang Yến hoàn toàn không có suy nghĩ này, thậm chí không để ý Chu Dương dẫn theo nhiều người đến đây.
Ngoại trừ Tôn Liên hơi lớn tuổi, bất kể là Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc hay Trần Hân, đều đang trong độ tuổi rực rỡ, hơn nữa còn là người cực kì xinh dep
Sự tốn tại như vậy, dặt ở bất cứ đâu, đều sẽ trở thành tâm điểm của mọi người,
Thể nhưng, dường như vi người ở nơi này có dịa
vị rất cao, không có nhiều nhu cầu với người đẹp, thêm vào đó, ở đây cũng có nhiều người đẹp, mặc dù không tuyệt đẹp như Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc, nhưng cũng có thể nhìn vừa mắt.
Bởi vì mấy người Thẩm Bích Quân đi cùng với Trần Thế Hào và Chu Dương, rõ ràng là hoa đã có chủ, người biết điều tất nhiên đều hiểu, sẽ không tùy tiện tiến tới làm phiền.
Còn về việc có gặp người không biết điều hay không, mọi người đều là người thông minh, người có thể đến đây, thể lực sau lưng sẽ không yếu, không ai biết tình hình bên trong của đối phương là gì, ngộ nhỡ đắc tội nhân vật lớn, rất có thể mang lại tai họa cho gia tộc mình.
Cho nên, cho dù những người không biết điều cũng phải kiềm chế mình lại.
ít nhất, không thể làm cản ở nơi này.
“Tiểu Yến Nhi, em đi dâu thế?” thích hợp của Giang Yến, vội vàng kéo chặt cô, không để cô ấy chạy lung tung
Chị Linh nhanh chóng phát hiện dáng vẻ không
Nếu xung đột với người nào đó, có bối cảnh lớn manh, thì có thế ngay cả cô cũng không thể xử lý
Dẫu sao, dám người ở đây cũng có người dến từ bốn gia tộc lớn ở Thủ Đô, những người dò rất có thể
sẽ không nể mặt cô.
Với lại cô cũng không muốn để lộ thân phận của mình ở đây, nếu không người ở Thủ Đô sẽ nhanh chóng tìm đến đây, nếu như thế, cuộc sống thoải mái tự do của cô sợ là sẽ kết thúc.
“Chu Dương ở đằng kia, em đi chào hỏi anh ấy.” Giang Yến cười nói, nụ cười trêи mặt không thể
che giấu.
“Cậu ta sao lại ở đây? Không thể nào?”
Trong lòng chị Linh ngạc nhiên, phủ nhận theo bản năng, nhưng sau khi nhìn theo ánh mắt của Giang Yến, lập tức sững sờ.
Vậy mà thật sự là Chu Dương!
Ngay sau đó, một dầu hỏi cực lớn xuất hiện trong
đầu của chị Linh.
Làm thế nào Chu Dương vào được đây, hơn nữa
còn dẫn theo nhiều người như thế.
Nhìn dáng vẻ này kết hợp với một và tin tức chi Linh tự mình thăm dò, dừng nói là Chu Dương, cho dù người bên cạnh anh cũng không dủ dieu kiến dể
đến nơi này Nếu thật sự phải nói nghiêm túc, dường như chỉ có Trương gia.
Thế nhưng, cho du là Trương gia cũng sẽ không
lãng phí vé vào cổng quý giá, để Chu Dương đến, hơn nữa lại dẫn theo nhiều người phụ nữ đến đây. Gương mặt chị Linh tối sầm lại, cô cảm thấy mình
hơi có thành kiến với Chu Dương, cần phải nhận thức
kỷ Chu Dương lần nữa.
Nếu không phải bởi vì Trương gia, thì sau lưng Chu Dương có thể có gia cảnh lớn, mà ngay cả cô cũng không thể điều tra ra.
Hoặc Chu Dương quen biết nhân vật lớn nào đó, có thể tùy tiện đưa ra nhiều quyền lợi đề Chu Dương dẫn người vào.
Nhưng cho dù là loại nào, chị Linh cũng không thể tiếp tục tỏ thái độ thù địch rõ ràng với Chu Dương như thế nữa.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi chị Linh bị phân tâm, Giang Yến đã đi đến trước mặt Chu Dương. “Chu Dương, không ngờ đến đây còn có thể gặp
được anh.”
Giang Yến mim cười nói, biểu cảm trêи khuôn mặt võ cùng tự nhiên, nụ cười xuất phát từ trái tim, không phải là giả.
Sau đó, Giang Yến cũng chào hỏi với Thẩm Bích Quân, Tạ Linh Ngọc, Trần Hän và Tôn Liên.
Cô ấy không phải là người cây the úc hϊế͙p͙ người khác, hơn nữa cüng vô cũng chân thành với bạn bè.
Cô đã coi Chu Dương là bạn mình, vậy thì bốn người phụ nữ Thầm Bích Quân đã đi cùng Chu Dương, Giang Yến đương nhiên cũng cư xử với bọn họ như những người bạn.
Mặc dù giữa hai bên có thể không đến mức là bạn bè thân thiết, nhưng Giang Yến vẫn biết lễ độ.
———————–