Chương 477: Ba vấn đề (3)
Tôn Việt không biết, cũng không nghĩ ra.
Chỉ là, trong mơ hồ, ông ấy dường như có một chút tin tưởng đối với Chu Dương, hơn nữa cảm thấy bản thân hình như đã hiểu ra Chu Dương nói về cái xu thế chung kia nghĩa là gì.
Nhưng nhất thời, Tôn Việt phát hiện mình cũng không nghĩ thông, vẫn hơi mơ hồ, không thể lý giải triệt để mấy lời mà Chu Dương mới nói
Ngay lập tức, Tôn Việt quyết định, sau khi trở về, nhất định phải hỏi Chu Dương cho rõ ràng, rốt cuộc xu thế chung là cái gì.
Bây giờ, quan trọng nhất vẫn phải thuyết phục Trương Thái Viêm.
Bây giờ ông ta đặt ra một câu hỏi, Tôn Việt muốn nghe xem Chu Dương sẽ trả lời như thế nào.
“Ha ha Trương lão gia, lịch sử chúng ta đều biết rồi, hơn nữa chúng ta cũng đều sẽ trở thành lịch sử.”
Chu Dương thản nhiên cười, dường như câu hỏi của ông ta căn bản không tính là câu hỏi, một chút độ khó và độ sâu cũng không có.
“Thử nghĩ, mấy người lưu danh lịch sử, trong mỗi lần cải cách, những người thành công trong lúc đang thực hiện đó, bọn họ nhất định cho rằng mình sẽ thành công sao? Nhiều người như vậy đều tự cho là mình nhìn rõ xu hướng, nhưng mà chẳng qua phải đợi đến khi xu thế đó thật sự xảy ra, thì người đi trêи đúng đường mới được tất cả mọi người khắc ghi.”
“Về phần những người khác, chẳng qua trở thành một hạt bụi nhỏ trong vô số hạt bụi của lịch sử mà thôi.”
Chu Dương lãnh đạm nói, khóe miệng khẽ nhếch lên, giống như đang xem nhẹ câu hỏi của Trương lão gia.
Mà sau khi anh nói xong, Trương Thái Viêm và Tôn Việt cùng rơi vào trầm tư.
Đối với Chu Dương mà nói, nghe thì chắc chắn là không có vấn đề gì.
Những người lưu danh sử sách, người thành công trong các cuộc cải cách, mới bắt đầu đều sẽ không biết mình có thể thành công hay không, chỉ đến khi bọn họ thực hiện rồi, mà xu hướng lại vừa hay xảy ra giống y như bọn họ thực hiện, thì bọn họ sẽ thành công.
Lời nói này của Chu Dương chính là hàm ý, nếu như Trương Thái Viêm ngay cả dũng khí dẫn đầu cải cách và sự kiên quyết cũng không có, thế thì đừng hòng nghĩ tới lấy được gì tốt trong cuộc cải cách xu hướng.
Chỉ có thể đợi đến lúc cải cách hoàn thành, ăn cơm thừa canh cặn của người khác để lại là tốt rồi.
Đến lúc đó, toàn bộ ngành truyền thông sẽ xảy ra cuộc xáo trộn lớn.
Chẳng qua trong cuộc xáo trộn lần này, sẽ không xuất hiện bóng dáng của Trương gia nữa.
“Cậu rất có dũng khí, cũng còn rất trẻ, có thể nói ra được những lời này, nghĩ ra được những phương pháp như vậy thật không dễ dàng gì, trong Trương gia không có người nào có thể so được với cậu.”
Trương Thái Viêm trầm tư hồi lâu mới chậm rãi nói, ngữ khí cũng âm trầm hơn nhiều.
“Cậu thực sự thuyết phục được tôi, nếu như ngay cả dũng khí dẫn đầu cải cách tôi cũng không có, thế thì sau này, sợ rằng thật sự là sẽ không còn xuất hiện hình bóng của Trương gia nữa.”
“Nhưng mà, như cậu nói, ngành truyền thông của Trương gia có ba vấn đề, bây giờ mới nói được hai cái, tôi thật sự muốn nghe xem vấn đề thứ ba là cái gì.”
Trương Thái Viêm cười nói, hơi nâng khóe miệng, ánh mắt nhìn Chu Dương đầy khen ngợi và kinh ngạc, đồng thời còn có một tia tán thưởng cùng tiếc hận.
Bao nhiêu tâm tình hiện lên pha trộn trong ánh mắt của ông ta, nhìn qua hết sức phức tạp.
Bỗng chốc, ánh mắt ông ta lại trở nên sâu xa, ngay cả Chu Dương cũng không thể nhìn ra rốt cuộc ông ta đang suy nghĩ gì trong lòng.
Tôn Việt nhìn Chu Dương, ông ấy cũng muốn nghe xem, vấn đề cuối cùng trong việc phát triển ngành truyền thông của Trương gia là gì.
Trước kia ông ấy từng tiến hành điều tra sản nghiệp ngành truyền thông của Trương gia, mặc dù có phát hiện ra một vài vấn đề, nhưng hầu như không quan trọng, không ảnh hưởng lớn lắm tới toàn thể sự phát triển của Trương gia.
Đối với cả hai vấn đề mà Chu Dương vừa mới nêu kia, ngay cả trước đây Tôn Việt cũng chưa từng nghĩ đến, thậm chí ông ấy còn chưa từng nghĩ tới hướng phương diện này.
Có điều, sau khi nghe thấy lời của Chu Dương, Tôn Việt cũng hiểu ra nhiều điều.
Đây đều là những quan điểm và cái nhìn mang tầm vĩ mô, đối với Trương gia hiện nay mà nói vẫn hơi xa vời, cần khoảng thời gian dài thể thao tác thực hiện.
Mà bây giờ, điều Trương lão gia muốn nghe có thể là một vài vấn đề bên trong của Trương gia.
Tôn Việt càng lúc càng tò mò về Chu Dương, muốn biết vấn đề tiếp theo mà anh nói, cùng với sự hiểu biết của bản thân về Trương gia có phải là giống nhau không.
“Ha ha, thật ra, nguyên nhân chủ yếu và trách nhiệm của hai vấn đề trước đều không phải do Trương gia, mà là vấn đề vĩ mô, là sự khác biệt chung.”
Chu Dương cười nói, anh tự nhìn ra được sự nghi hoặc của Tôn Việt, cho nên cũng không hề giấu giếm, thẳng thắn nói ra ý nghĩ trong lòng mình.
“Nhưng vấn đề thứ ba này, tôi vốn nghĩ là, nếu như hai vấn đề kia vẫn không thể lay động được Trương lão gia, vậy thì tôi sẽ dùng góc độ thực tế nhất, chỉ ra mấy vấn đề tồn tại trong nội bộ Trương gia.”
Chu Dương cười nói.
“Kỳ thực, trước mắt thì sự phát triển ngành truyền thông của Trương gia ở tỉnh Tương Tây đã có chút hài lòng tự mãn rồi.”
Không đợi Trương lão gia và Tôn Việt, Chu Dương đã nói tiếp.
“Trêи thực tế rất rõ ràng, ba năm gần đây, mặc dù thị trường ngành truyền thông của Trương gia ở tỉnh Tương Tây luôn tăng trưởng, nhưng mức tăng trưởng cực kỳ chậm chạp, thời gian ba năm, tổng cộng tăng không tới 0.1% thị trường định mức.”
“Nói cách khác, bình quân một năm tăng không tới 0.04%, so sánh với tốc độ phát triển ngành truyền thông trước đây của Trương gia, quả thực khác nhau một trời một vực.”
“Khoảng thời gian cao điểm nhất, tốc độ tăng trưởng định mức thị trường ngành truyền thông của Trương gia ở tỉnh Tương đạt tới 5%, hơn nữa số định mức cao như vậy vẫn luôn được duy trì nhiều năm.”
“Mà hiện giờ, theo lý thuyết, dựa trêи nền tảng ngành truyền thông của Trương gia để nói, thì tốc độ tăng trưởng định mức thị trường không nên chậm chạp như vậy, thậm chí, không ít các công ty truyền thông khác có tốc độ tăng trưởng còn cao hơn cả Trương gia, đây đều là vấn đề của nội bộ Trương gia.”
Chu Dương nói đến đây, không những không dừng lại, ngược lại ngữ khí càng lúc càng nghiêm trọng.
Hình như Trương gia tồn tại vấn đề bên trong, nếu như không nhanh chóng giải quyết hết thì không lâu nữa, thị trường ngành truyền thông của Trương gia ở tỉnh Tương Tây, cũng sẽ bị người khác chiếm trước.
“Đây cũng không phải là nói điêu, muốn hù dọa Trương lão gia, tôi nghĩ mấy lời tôi vừa nói, với sự hiểu biết của ông chắc hẳn phải hơn chúng tôi nhiều, cũng phải rõ ràng mọi chuyện, thậm chí, vì sao mấy năm này sự phát triển của Trương gia lại chậm chạp như vậy, phát triển chậm chạp ở phương diện nào, ắt hẳn trong lòng ông đều biết.”
Chu Dương cười nói, sắc mặt dãn ra, giống như vừa rồi chính là dáng vẻ sẳn sàng chiến đấu.
Anh biết tất cả những lời bản thân vừa nói, đã cho Trương lão gia một gợi ý rõ ràng, không cần biết trước đây ông ta có chú ý đến, có bắt tay vào tiến hành cải cách hay không, thì những lời này của anh cũng không sai.
Về phần có thể thực sự lọt vào tầm mắt của Trương lão gia hay không, không phải là việc Chu Dương có thể quyết định được, không cần anh phải đi quản nhiều như vậy, đây là việc nhà Trương gia, không liên quan gì lớn tới Chu Dương cả.
“Tôi chỉ ra vấn đề này, nếu Trương lão gia có thể cải cách thì tôi nghĩ, tốc độ phát triển ngành truyền thông của Trương gia, sẽ tăng trưởng không ít.”
“Chí ít, sẽ không để cho mấy công ty truyền thông có ý đồ khác sinh ra ảo giác, như thể bọn họ chỉ cần cố gắng một chút liền có thể đuổi kịp Trương gia.”
———————–