Chương 655: Cậu vẫn chưa có bạn trai sao?
Thế nhưng những điều này chẳng liên quan gì nhiều đến Chu Dương.
Trong lòng anh vẫn còn điều thắc mắc khó hiểu, muốn đến tìm Trần Thế Hào nói chuyện đàng hoàng, anh không có nhiều thời gian lo chuyện của người khác.
Hôm nay Trần Thế Hào, Trần Hân và Tôn Liên đều ở tầng ba câu lạc bộ.
Lúc Chu Dương đến, Trần Thế Hào đã biết, còn đợi sẵn trước cửa văn phòng của ông ấy.
“Chu Dương.”
Trần Thế Hào cười chào anh.
“Trần tổng, Tôn tổng, Hân Hân.”
Chu Dương chào ba người rồi đi thẳng vào văn phòng của Trần Thế Hào.
Mặc dù người bình thường không thể lên được tầng ba câu lạc bộ Silver Lake, nhưng dù sao vẫn sẽ có người lên đây.
Chu Dương muốn nói một số chuyện của mình với Trần Thế Hào, tất nhiên anh phải cần một nơi không bị người khác làm phiền.
Trong lúc Chu Dương đang nói mọi chuyện với Trần Thế Hào và Tôn Liên trong văn phòng thì trong một căn phòng Vip ở góc rẻ của câu lạc bộ Silver Lake, bạn học của Liễu Tuyết đã đến gần đông đủ.
Câu lạc bộ Silver Lake là câu lạc bộ tư nhân cao cấp nhất thành phố Đông Hải, không phải là nơi người bình thường có thể lui tới.
Yêu cầu đầu tiên phải là hội viên của câu lạc bộ.
Thứ hai, không phải có tiền là có thể đăng ký thẻ hội viên, mà còn phải thông qua xét duyệt của Silver Lake, sau khi xét duyệt mới được trở thành hội viên chính thức.
Hơn nữa ông chủ Trần Thế Hào rất có địa vị ở Đông Hải, nên đến nay hội viên trong câu lạc bộ Silver Lake cũng chỉ có hơn một ngàn người.
Hôm nay, Hoàng Cương chọn một phòng Vip ở đại sảnh tầng một trong câu lạc bộ để tổ chức buổi họp lớp đại học.
Phòng Vip Tuyết Hoa.
Hoàng Cương mượn thẻ hội viên của một người bạn để đặt căn phòng này, anh ta đã tốn không ít tâm tư và sức lực.
Nhưng nghĩ đến nếu mục đích của buổi họp lớp hôm nay thành công thì Hoàng Cương thấy mọi thứ mình bỏ ra đều rất đáng giá.
Lúc này trong phòng Vip Tuyết Hoa, Liễu Tuyết, Hoàng Cương, Hứa Mai đã quay lại, cũng có vài người bạn đã đến.
Họ đều là những người làm việc tại Đông Hải sau khi tốt nghiệp đại học.
“Ôi, hóa ra là hoa khôi Liễu Tuyết, nửa năm không gặp cậu đẹp hơn lúc đại học rồi!”
“Đúng vậy, trong nửa năm này, hoa khôi Liễu Tuyết của chúng ta càng trở nên quyến rũ và trưởng thành hơn rồi!”
“Ha ha, hoa khôi Liễu Tuyết là người bận rộn, có phải đã gặp rất nhiều người giàu có ở vịnh Loan Thành rồi không?”
“Ha ha, hôm nay hoa khôi Liễu Tuyết không dễ gì đến đây, chúng ta nhất định phải ăn uống, chơi bời thỏa sức.”
…
Nhóm người Liễu Tuyết vừa bước vào phòng Vip lập tức thu hút ánh nhìn của mọi người trong phòng, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào Liễu Tuyết không dời đi được.
Quả thật trong mắt họ, Liễu Tuyết bây giờ và Liễu Tuyết lúc vừa tốt nghiệp như hai người khác nhau.
Nếu nói Liễu Tuyết lúc vừa tốt nghiệp là cô gái đơn thuần, xinh đẹp, hào phóng khiến lòng người rung động, là người tuyệt vời cho mối tình đầu.
Vậy thì Liễu Tuyết bây giờ lại càng thành thục, gợi cảm, tuyệt sắc hơn, mỗi động tác cử chỉ vô cùng phóng khoáng, bình tĩnh và tự tin.
Liễu Tuyết chỉ cần liếc mắt nhìn thôi cũng khiến nhịp tim mọi người đập nhanh, miệng lưỡi khô khốc, hai tai đỏ bừng.
“Ha ha, làm gì đến mức đấy.”
Liễu Tuyết vội vàng cười nói, giống như khi nhìn thấy nhiều bạn học thế này, một chút không vui khi gặp Hoàng Cương và Hứa Mai trước cửa lập tức biến mất.
Dù sao mọi người tốt nghiệp mới nửa năm, vẫn chưa bị bể thuốc nhuộm lớn của xã hội mài mòn, vẫn còn một số nguyên tắc và điểm giới hạn được trau dồi lúc còn học đại học.
Thế nên, sau vài câu xã giao thông thường chút xa lạ ban đầu cũng dần trở nên quen thuộc hẳn, mọi người như được quay về thời đại học.
“Này, các cậu có thấy Đồng Diễm không?”
Vào lúc này một cô gái đang nói chuyện với Liễu Tuyết bỗng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua căn phòng lên tiếng hỏi.
Mọi người khẽ sửng sốt, nhìn quanh căn phòng không có Đồng Diễm, lúc này mọi người mới phát hiện có điều không ổn.
“Đúng rồi, Đồng Diễm đâu?”
“Lớp trưởng, không phải cậu nói Đồng Diễm sẽ đến sao? Sao đến giờ cũng không thấy cậu ấy?”
“Đúng vậy, hai hoa khôi lớp chúng ta là Liễu Tuyết và Đồng Diễm. Giờ Liễu Tuyết ở đây, lẽ nào Đồng Diễm sẽ không xuất hiện sao?”
“Tôi nhớ sau khi tốt nghiệp, hình như Đồng Diễm làm thư kí cho một công ty mới khởi nghiệp ở Đông Hải.”
…
Liễu Tuyết yên lặng nghe mọi người nói, cũng thầm cảm khái.
Nhắc đến Đồng Diễm, lúc học đại học hai người là hai đóa hoa xinh đẹp của lớp, mỗi người đều có sức hút riêng.
Liễu Tuyết tương đối bảo thủ, nhưng đơn thuần khiến người khác sinh ra khát vọng muốn bảo vệ cô.
Còn Đồng Diễm lại phóng khoáng, gợi cảm khiến người ta khó quên, là đối tượng thầm mến và trong tưởng tượng của nhiều người.
Thế nhưng vì hai người đều là nữ lại còn là hoa khôi của lớp, rất được lòng các bạn trong lớp, vô hình chung hai người hình thành mốt quan hệ cạnh tranh mãnh liệt.
Mặc dù lúc đó Liễu Tuyết không để tâm đến chuyện này, nhưng Đồng Diễm lại có tính hiếu thắng rất cao.
Gần như trong cả thời đại học, cô ta luôn muốn thắng Liễu Tuyết ở bất kì phương diện nào.
Nhưng cuối cùng kết quả chẳng như ý muốn.
Liễu Tuyết có thể tưởng tượng được sau khi tốt nghiệp đại học, bước vào xã hội, Đồng Diễm sẽ thay đổi thế nào.
“Hello các bạn học thân yêu, các cậu có khỏe không?”
Ngay lúc này, một giọng nói đầy gợi cảm bỗng vang lên.
Một người từ bên ngoài đẩy mạnh cánh cửa phòng Vip bước vào.
Mọi người lập tức nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đứng ở cửa căn phòng. Bên cạnh còn có một người đàn ông, cô gái đang ôm cánh tay người đàn ông, cả người dường như tựa vào lòng người đàn ông đó.
Cô gái này chính là Đồng Diễm.
“Đồng Diễm! Cậu đến rồi!”
“Ôi, Đồng Diễm, cậu vẫn gợi cảm như thế.”
“Đồng Diễm, người này là bạn trai cậu sao? Không giới thiệu với bọn mình à?”
…
Ngay lúc nhận ra Đồng Diễm, tâm trạng của mọi người trong phòng lập tức vui mừng.
Nhất là mấy cô gái trực tiếp đi đến cạnh Đồng Diễm, tò mò nhìn người đàn ông bên cạnh Đồng Diễm, trêu ghẹo vui đùa.
Người đàn ông Đồng Diễm dẫn đến này rất đẹp trai, khí chất cao ngạo lạnh lùng.
Quan trọng nhất là người đàn ông này mặc toàn hàng hiệu, người có mắt nhìn thì vừa nhìn thoáng qua là có thể nhận ra, mấy món đồ này ít nhất cũng phải hơn một trăm ngàn tệ.
Có thể mặc quần áo hàng hiệu, sang trọng kiểu này cũng đủ thấy người đàn ông này chắc chắn không phải người bình thường.
“Ha ha, đâu có, cũng giống lúc đại học thôi.”
Đồng Diễm thích hưởng thụ cảm giác được người khác vây quanh, vẻ đắc ý trêи gương mặt vẫn chưa tiêu tan.
Thế nhưng ngay sau đó, Đồng Diễm nhìn thấy Liễu Tuyết trong phòng, ánh mắt cô ta lóe sáng, kéo bạn trai của mình vào chậm rãi đi tới đối diện Liễu Tuyết.
“Liễu Tuyết, cậu sao rồi? Vẫn chưa tìm được bạn trai sao?”