Một ông già mặc bộ sườn xám màu xanh nhìn gia chủ Tô Thế Minh, trầm giọng nói.
Tô Vỹ liếc mắt đã nhận ra đối phương ngay.
Tô Trường Hận, vệ sĩ hạng hai của Tô gia, là một tông sư võ giả, thực lực mạnh mẽ, sức mạnh xếp hàng thứ hai trong số những vệ sĩ của Tô gia.
Tuy nhiên, trong lòng của Tô Vỹ lại hơi hoài nghi, cậu ta không biết Tô Trường Hận đang nói gì, nhưng cũng thầm suy đoán, có lẽ liên quan đến bầu không khí ngột ngạt của Tô gia trong khoảng thời gian này.
Tô Vỹ tuổi còn trẻ, mặc dù là con trai duy nhất của Tô Thế Minh, gia chủ Tô gia trong tương lai, thế nhưng bây giờ, cậu ta cũng phải cung kính trước mặt nhiều vệ sĩ như vậy.
“Đúng vậy, gia chủ, mọi người ai mà không biết Hứa gia lớn mạnh thế nào? Đó là gia tộc ẩn dật, vượt qua cả gia tộc hạng nhất như Tô gia của chúng ta, dù huy động toàn bộ thực lực của Tô gia cũng không bằng Hứa gia động một ngón tay.”
Một người vệ sĩ trầm giọng nói, ông ta là vệ sĩ hạng bốn - Tô Trường Ca, là huynh đệ với vệ sĩ hạng hai, sức mạnh phi phàm, đạt cảnh giới tông sư võ giả.
Ngay cả hai vệ sĩ đều nói như vậy, hơn nữa, trong số đó còn nhắc đến một gia tộc ẩn dật Hứa gia?
Trong lòng Tô Vỹ kinh ngạc, gia tộc ẩn dật gì, còn có thể vượt qua cả gia tộc hạng nhất sao?
Mà Tô gia trước mặt Hứa gia, cũng chẳng là cái thá gì?
Tô Vỹ lại không nhớ mình từng nghe nói về Hứa gia hùng mạnh như vậy ở Đông Hải.
Nhiều năm trước đây, Đông Hải có một Hứa gia, nhưng là chuyện của năm sáu chục năm về trước, đó là Hứa gia của Đông Hải, tuy nhiên sau một loạt biến động xã hội, Hứa gia sớm đã biến mất từ lâu trong dòng chảy lịch sử, không còn tồn tại.
Lẽ nào Hứa gia chưa biến mất, mà vẫn luôn ở ẩn, chờ thời cơ phục hồi sao?
Trong lòng Tô Vỹ ngầm suy đoán, đồng thời càng tập trung sự chú ý vào lời của những vệ sĩ này.
“Không sai, Hứa gia được kế thừa đến ngày hôm nay, e rằng cũng vài trăm năm rồi, trong gia tộc không biết đã tích lũy được bao nhiêu sức mạnh, khác xa những gì chúng ta có thể tưởng tượng.”
“Trước đây tôi từng nghe một người bạn nói, e rằng số lượng tông sư võ giả của Hứa gia đã hơn ba mươi người, phải biết rằng, Tô gia của chúng ta bây giờ, cũng chỉ có bốn người mà thôi.”
“Đúng vậy, quan trọng là Hứa gia vẫn ẩn náu không xuất hiện, khiêm tốn lạ thường, dường như không hề để lộ thực lực trước mặt người ngoài, không ai biết được tình hình thật sự của Hứa gia, nếu như chúng ta mạo hiểm nhúng tay vào việc này, rủi ro rất lớn.”
“Gia chủ, bây giờ Tô gia đang ở thời điểm phát triển then chốt, hiệu quả cải cách sản nghiệp đã hiện rõ, chỉ cần chúng ta bình tĩnh lại, trong vòng hai mươi năm, Tô gia chắc chắn sẽ lên một tầm cao mới.”
…
Mấy người vệ sĩ liên tục nói, dường như đang thuyết phục Tô Thế Minh.
Chỉ có vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên ngồi dưới Tô Thế Minh và vệ sĩ hạng ba Tô Nam Phương, cùng với hai vệ sĩ khác không nói gì.
Tô Nam Thiên, Tô Nam Phương là nền tảng thật sự, sự tồn tại của tổ tiên Tô gia.
Vai vế Tô Nam Phương là học trò nhánh bên của ông nội Tô Vỹ, còn Tô Nam Thiên lại là học trò của ông nội Tô Thế Minh, đã gần chín mươi tuổi, tinh thần minh mẫn.
Hai người này là nhân tố quan trọng nhất có thể làm Tô gia trở thành gia tộc hạng nhất, chiêu mộ tông sư võ giả trở thành vệ sĩ.
Bình thường Tô Vỹ rất hiếm gặp hai người này, bây giờ đột nhiên nhìn thấy, trong lòng thật sự hơi kϊƈɦ động.
“Không biết vệ sĩ hạng nhất và vệ sĩ hạng ba có cách nào không?”
Ánh mắt của vệ sĩ hạng hai Tô Trường Hận di chuyển chậm rãi, nhìn vẻ mặt của Tô Nam Thiên và Tô Nam Phương.
Dù sao, bất kể nói thế nào, Tô Nam Thiên và Tô Nam Phương đều có quyền uy tuyệt đối tại Tô gia, thậm chí những vệ sĩ khác, cũng cực kỳ tôn trọng hai người này.
Điều này không chỉ nói về sức mạnh, mà còn liên quan đến câu chuyện lúc còn trẻ và những hoài bão.
Nếu Tô Nam Thiên và Tô Nam Phương chưa mở lời, thì chuyện hôm nay họ bàn luận sẽ không có gì chắc chắn cả.
“Các vị vệ sĩ, tình hình bây giờ, đều là một cơ hội, một sự chọn lựa đối với Tô gia chúng ta cũng như các gia tộc khác.”
Lúc này, gia chủ Tô Thế Minh lại đột nhiên nói, nhìn nhóm vệ sĩ bằng ánh mắt sáng rực.
Những người này, đều là nền tảng của Tô gia mười mấy năm nay, mặc dù không sánh được với gia tộc ẩn dật như Hứa gia, nhưng cũng giúp Tô gia bọn họ có chỗ đứng ở Đông Hải, phát triển đến bây giờ, trở thành gia tộc hạng nhất.
Gia chủ mở lời, ánh mắt của tất cả vệ sĩ đồ dồn về người Tô Thế Minh.
Vừa nãy nhóm vệ sĩ đã chia ra thành hai phe, vệ sĩ hạng hai Tô Trường Hận và vệ sĩ hạng tư Tô Trường Ca cùng với một số vệ sĩ khác, có ý định không muốn xáo trộn chuyện này.
Mà vệ sĩ hạng nhất Tô Nam Thiên và vệ sĩ hạng ba Tô Nam Phương cùng với hai vệ sĩ khác lại không có thái độ.
Trêи thực tế, không có thái độ chính là tỏ ra thái độ.
Còn bây giờ, với tư cách là gia chủ, toàn bộ quyết định đều nằm trong tay của Tô Thế Minh.
Tô Thế Minh rất do dự, cũng khá khó khăn trước sự lựa chọn Tô gia gặp phải bây giờ.
Thực sự đây không phải là vấn đề khó khăn gần đây Tô gia mới gặp phải.
Mà từ hai tháng trước, gia tộc ẩn dật như Hứa gia đột nhiên xuất hiện tại Đông Hải, để lộ tung tích và một số thực lực.
Mặc dù Tô gia không rõ tình hình cụ thể về gia tộc ẩn dật như Hứa gia, nhưng vẫn biết một số lời đồn, trong đó có vài ghi chép về Hứa gia.
Kể từ khi Hứa gia xuất hiện ở Đông Hải, thế cục của toàn Đông Hải bỗng nhiên trở nên phức tạp.
Trước đây, mô hình của Đông Hải dù không đơn giản, tuy nhiên phân bổ khá rõ ràng.
Gia tộc hạng nhất như Tôn gia, Tô gia, Đinh gia, gia tộc hạng hai như Lý gia, Thái gia, gia đình hạng ba như Trần gia, Phương gia, có thể nói phân biệt rõ mồn một.
Không chỉ thế, còn những thế lực lớn chưa thành lập gia tộc cũng như vậy, thực lực hạng nhất, như câu lạc bộ Silver Lake, cũng phân biệt rõ ràng với các thế lực khác.
Giữa mọi người đều có đẳng cấp khác biệt, giữa hai bên có nguyên tắc ứng xử ngầm.
Thế nhưng bây giờ, Hứa gia xuất hiện, gia tộc ẩn dật vượt trêи sự tồn tại của gia tộc hạng nhất.
Sự xuất hiện của Hứa gia, đột nhiên phá vỡ trật tự vốn có ở Đông Hải, làm cho mọi thế lực và sức mạnh có sự chia rẽ nho nhỏ.
Giống như những gia tộc hạng ba, thế lực hạng ba, hoặc là một số bên chưa thuộc hạng nào, đương nhiên không quan tâm nhiều đến sự xuất hiện của Hứa gia.
Cho dù không có Hứa gia, bên trêи bọn họ còn có sự tồn tại của gia tộc hạng hai và gia tộc hạng nhất, giống như áp đặt lên bọn họ.
Nhưng đối với gia tộc hạng nhất và gia tộc hạng hai, bọn họ căn bản ở trêи đỉnh kim tự tháp tại Đông Hải, bây giờ đột nhiên xuất hiện một con quái vật khổng lồ, trực tiếp bao phủ lấy kim tự tháp, nói rằng ta là mạnh nhất, các người đều là cặn bã.
Bọn họ chắc chắn không thể chịu được.
Trong số đó, phản ứng của gia tộc hạng nhất là mạnh mẽ nhất.
Căn bản chúng tôi là gia tộc hạng nhất, đứng trêи đỉnh cao trêи kim tự tháp ở Đông Hải, ngoại trừ một số hạn chế của gia tộc hạng nhất, không có ai ở trêи đầu họ.
Bây giờ đột nhiên xuất hiện một gia tộc ẩn dật như Hứa gia, sắp vượt lên trêи tất cả gia tộc, nên tổn thất của gia tộc hạng nhất là lớn nhất.