Suy nghĩ một lát, trong lòng Chu Dương đã có kế hoạch, anh bắt đầu nói với mọi người.
Chu Dương càng nói, sắc mặt của mọi người càng trở nên nghiêm trọng.
Cho dù là đám người Hổ gia, lúc này vẻ mặt cũng nghiêm túc hơn.
Bọn họ không cho rằng những người này, có thể khống chế được người của nhánh chính Hứa gia bằng vũ lực, nếu đã như thế thì sẽ mở ra một chiến trường khác, phân tán sự chú ý và tinh thần của nhánh chính Hứa gia, đương nhiên vô cùng tốt.
…
Thời gian từng phút trôi qua, khoảng một giờ sau, Chu Dương mới nói xong kế hoạch của anh.
Trong kế hoạch này, dù Chu Dương hay đám người Hổ gia, hoặc là Tô gia của Tô Thế Minh đều đã có vị trí rõ ràng của mình.
Thậm chí Chu Dương còn sắp xếp nhiệm vụ cụ thể cho mỗi người.
Nhiệm vụ không khó, chỉ cần làm áng chừng có thể hoàn thành, quan trọng nhất vẫn là quyết tâm và sự can đảm.
Chu Dương không lo lắng về sự quyết tâm và dũng cảm của đám người Hổ gia.
Nếu một nhánh phụ của bọn họ đã quyết định giải quyết mâu thuẫn với nhánh chính Hứa gia, vậy thì đương nhiên sẽ cố gắng hết sức trêи mọi phương diện để chèn ép nhánh chính Hứa gia, cho nên dù Chu Dương không nói, có lẽ bọn họ sẽ làm gì đó để quấy nhiễu nhánh chính Hứa gia.
Đám người Tô Thế Minh mới khiến Chu Dương thật sự lo lắng.
Dù sao, rất dễ nhận thấy điều khác biệt giữa Chu Dương và Hứa gia đó là Hứa gia có sản nghiệp to lớn và nhiều người trong gia tộc.
Không như Chu Dương, một mình đơn độc, theo cái nhìn của người Tô gia, anh có lẽ chỉ có một người mẹ.
Tình hình như vậy, khiến cho Chu Dương có rất nhiều cơ hội để thay đổi linh hoạt.
Một khi xảy ra chuyện ngoài ý muốn hoặc không thể khống chế các yếu tố, Chu Dương cũng có đường lui lớn hơn.
Mà theo kế hoạch vừa nãy của Chu Dương, cũng không phải là việc gì khó khăn với Tô gia, nhưng lại cần tới dũng khí và quyết tâm to lớn.
Tô Thế Minh không thể quyết định trong khoảng thời gian ngắn.
Mà tứ đại vệ sĩ cũng không đưa ra được cách nào nhanh nhất.
Bọn họ chưa dốc hết toàn bộ dũng khí và sự quyết tâm của mình, vậy Tô gia to lớn sẽ rơi vào tình thế mạo hiểm.
Đương nhiên Chu Dương cũng để ý tới vẻ im lặng và do dự của mọi người.
Nói thật, Chu Dương có thể hiểu rõ suy nghĩ và do dự của đám người Tô gia.
Đặt bản thân vào hoàn cảnh của người khác để suy nghĩ, Chu Dương cảm thấy, nếu anh ở trong tình thế của Tô gia, chắc hẳn cũng có suy nghĩ giống vậy, trong lòng sẽ vô cùng do dự.
Suy cho cùng, Chu Dương vừa nói nhiều như vậy, phân tích cho cả hai bên về các mặt, thậm chí cam đoan rằng không thua kém Hứa gia về sức mạnh vũ lực , nhưng chuyện này ai có thể dám chắc được chứ.
Chu Dương cười thầm, anh biết mình nên cho bọn họ mấy viên an thần.
“Các vị, tôi biết mọi người rất lưỡng lự, cho rằng kế hoạch này của tôi cực kỳ mạo hiểm, hơn nữa Chu Dương tôi chỉ có một mình, các người lại có Tô gia lớn mạnh ở phía sau, cho nên trong lòng còn chần chừ, tôi đều hiểu những điều này”.
Chu Dương chậm rãi nói với nụ cười thản nhiên, giống như không thèm để ý sự do dự trong lòng mấy người Tô gia.
“Nhưng các vị, đây là một cơ hội rất tốt, không chỉ để Tô gia không phải chịu sự ảnh hưởng của Hứa gia, mà còn vì tiêu diệt Hứa gia cũng là một điều tốt đối với Tô gia”.
“Theo tôi biết, trong số các gia tộc hạng nhất ở Đông Hải, Tôn gia có đẳng cấp đứng đầu, cũng còn vài gia tộc có địa vị cao hơn Tô gia một chút, suy cho cùng, địa vị của Tô gia trong các gia tộc hạng nhất cũng không phải cao lắm”.
“Lúc này đây, chính là một cơ hội để cho Tô gia có thể thay đổi địa vị”.
“Tôi biết mọi người nghi ngờ kế hoạch này của tôi, thậm chí cho rằng tôi đang ba hoa khoác lác”.
“Tuy nhiên, tôi muốn nói với mọi người, tuy rằng kế hoạch này của tôi hết sức mạo hiểm, nhưng lợi ích cũng vô cùng to lớn”.
“Tôi cảm thấy có một việc vẫn cần nói với mọi người”.
“Ngoài ba bên chúng ta, còn có câu lạc bộ Silver Lake và Trần tổng – Trần Thế Hào cũng sẽ giúp đỡ chúng ta, tôi còn có thể nhận được hỗ trợ, từ các mối quan hệ ở tỉnh Tương Tây”.
“Cho dù Hứa gia là gia tộc ẩn dật, nhưng bao năm nay chưa xuất đầu lộ diện, chắc chắn không hiểu rõ tin tức về thế giới bên ngoài như chúng ta, mà những điều này, đều đã trở này một trong những điều kiện để chúng ta tiêu diệt Hứa gia”.
…
Chu Dương chậm rãi lên tiếng, từng câu nói ra như đang nói về một câu chuyện xảy ra thường ngày.
Nhưng những lời nàylại khiến Tô Thế Minh và tứ đại vệ sĩ hết sức kinh hoàng.
Chưa kể đến mạo hiểm và cơ hội.
Những điều đó không cần Chu Dương giải thích, bọn họ cũng hiểu được, nếu không có cơ hội cực lớn thì sao bọn họ phải mạo hiểm như vậy.
Điều mọi người trong Tô gia quan tâm là mấy câu phía sau của Chu Dương.
Ngoại trừ những thế lực đang ngồi ở đây, câu lạc bộ Silver Lake và Trần Thế Hào cũng sẽ ủng hộ, còn có người ở tỉnh Tương Tây…
Tô Thế Minh nhìn Chu Dương với ánh mắt sáng rực.
Đương nhiên Tô Thế Minh biết rõ mối quan hệ giữa Chu Dương và Trần Thế Hào của câu lạc bộ Silver Lake.
Lần trước, khi Tô gia xảy ra mâu thuẫn nội bộ, Tô Thế Cầm muốn tranh giành vị trí gia chủ của ông ta, lúc đó Tô Thế Minh nhờ Chu Dương đến hỗ trợ, hình như người đi sau Chu Dương chính là Trần Thế Hào.
Hơn nữa, Tô Thế Minh đột nhiên nhớ ra một chuyện, mà ông đã quên mất phần lớn trong thời gian trước đó.
Có điều bây giờ nhớ đến, trong lòng Tô Thế Minh càng thấy khϊế͙p͙ sợ.
Ông ta nhớ rõ lúc ấy ở trêи gác xép nhỏ của Tô gia, vẻ mặt Trần Thế Hào bình tĩnh, gọi Chu Dương là thiếu gia.
Trần Thế Hào là ai?
Người thành lập câu lạc bộ Silver Lake ở Đông Hải mười mấy năm, trở thành thế lực hàng đầu, có khả năng tiêu diệt một gia tộc hạng hai chỉ trong một đêm.
Trở thành một trong những người đẳng cấp nhất Đông Hải, ngay cả Tô Thế Minh nhìn thấy, cũng không dám lên mặt.
Nhưng Trần Thế Hào lại gọi Chu Dương là thiếu gia.
Vậy rốt cuộc Chu Dương có lai lịch gì?
Tô Thế Minh chưa từng nghe ai nhắc đến gia cảnh của Trần Thế Hào, nếu đã vậy thì thiếu gia Chu Dương này lại là người đến từ đâu.
Tô Thế Minh biết bây giờ không phải là lúc để hỏi mấy chuyện này, nhưng trong lòng tự nhiên nghĩ đến, bỗng chốc không thể khống chế bản thân.
Bởi vì ông ta phát hiện, hình như mình vừa biết được một bí mật rất kinh khủng, bí mật này, rất có thể sẽ ảnh hưởng cả bố cục của Đông Hải trong tương lai.
Đó là Trần Thế Hào và Chu Dương đều đến từ một gia tộc bí ẩn.
Mà khả năng lớn là Trần Thế Hào cũng chẳng là gì trong gia tộc đó.
Còn Chu Dương lại là thiếu gia của gia tộc kia?
Cộng thêm việc, Chu Dương hiểu rõ tình hình của Hứa gia, ánh mắt Tô Thế Minh nhìn Chu Dương như càng sáng rực hơn.
Lúc này, thậm chí Tô Thế Minh còn đoán, có thể Chu Dương cũng đến từ một gia tộc ẩn dật, một gia tộc ẩn dật không kết giao với Hứa gia.
Nếu không, tại sao anh lại hiểu rõ những điều mà không ai biết về Hứa gia?