Sau khi nhìn thấy bác cả của Tạ gia, bà Tạ vui mừng khôn xiết.
“Anh cả, tên nhóc này mắng em là kẻ ngốc đã đành, cậu ta còn đánh em một bạt tai!”
“Anh nói xem, Tạ gia chúng ta sắp trở thành thế gia rồi, cậu ta làm vậy với em không phải là không giữ thể diện cho Tạ gia hay sao!”
“Cũng là không nể mặt anh cả!”
Bà Tạ dùng chiêu của phụ nữ trung niên, dễ dàng buộc chuyện này lên người bác cả của Tạ gia.
Đánh tôi chính là không nể mặt bạn, bạn nói xem bạn có quan tâm không!
Quả nhiên, sau khi nghe thấy lời của bà Tạ, gương mặt của bác cả hiện rõ vẻ không vui lắm.
Ông ta sắp thành lập Tạ gia, đây là lúc ông ta dương oai, tuyệt đối không thể bị người khác sỉ nhục!
“Cậu bạn, tuy Tạ gia của chúng tôi vẫn chưa chính thức trở thành thế gia, nhưng nếu chuyện này cậu không giải thích rõ với tôi, e rằng sẽ không dễ bỏ qua đâu.”
Quả nhiên là bác cả, nói chuyện có khí phách!
Bà Tạ lập tức đắc ý, trong ánh mắt nhìn Tạ Linh Ngọc có chút khoe khoang.
Giống như đang nói, con xem mẹ nói đúng chứ, con không cần phải xin lỗi cậu ta!
Con còn muốn xin lỗi cậu ta, xem xem bác cả của con vừa đến đã bắt cậu ta giải thích rõ ràng!
Tạ Linh Ngọc chỉ có thể lắc đầu bất lực.
Chuyện này làm gì đơn giản như vậy!
Người đến Thúy Hồ Cư, có ai không phải là con cháu thế gia!
Một Tạ gia nhỏ bé như bọn họ còn chưa chính thức trở thành thế gia, nói chuyện có khí phách thì có ích gì? Đến lúc đó người khác lộ ra thực lực, cũng vẫn phải xin lỗi người khác!
Chỉ sợ đến lúc đó không chỉ xin lỗi là có thể giải quyết được!
Quả nhiên, sau khi nghe được lời bác cả nói, trong mắt người thanh niên lóe lên sự khinh thường.
“Muốn biết thân phận của tôi không?”
“Được thôi, tôi nói với ông, tôi là đại thiếu gia của Đinh gia, cho hỏi ông muốn tôi giải thích gì đây?”
Người thanh niên khinh miệt đánh giá, nói với bác cả của Tạ gia.
Tuy Đinh gia là một thế gia nhỏ hạng ba, nhưng không sao cả, hắn là người thừa kế thứ nhất chân chính của Đinh gia, so sánh thân phận với một gia tộc nhỏ chưa thành lập như Tạ gia thì một trời một vực.
Tên hắn là Đinh Hùng, có tiếng tăm lừng lẫy trong thế gia nhỏ ở Đông Hải, đối mặt với bác cả của Tạ gia tuyệt đối không cúi đầu khuất phục.
Thậm chí có thể từ trêи nhìn xuống.
Mà bác cả Tạ gia sau khi nghe tên tuổi của Đinh Hùng, trong mắt lập tức hiện lên sự nghiêm trọng.
Không ngờ lại là người thừa kế của Đinh gia, lần này phiền phức lớn rồi.
Phải biết rằng, Đinh gia có xếp hạng rất cao trong số các gia tộc hạng ba!
Nếu là gia tộc xếp cuối trong gia tộc hạng ba, ông ta cũng không đến mức kiêng kỵ như vậy.
Mặc dù Tạ gia vẫn chưa chính thức thành lập thế gia, nhưng thực lực bên trong vẫn phải có.
Công ty mỹ phẩm của Tạ Linh Ngọc đang chỉnh đốn tổng hợp tài sản mà ông ta mang từ nước ngoài về.
Có thể nói chỉ cần Tạ gia thành lập thế gia, chớp mắt có thể thành lập một thế gia bậc trung trong thế gia hạng ba.
Nếu đối phương là con cháu thế gia đứng cuối, hơn nữa không phải là nòng cốt, thậm chí ông ta có thể đánh trả một cái bạt tai.
Dẫu sao đây là khi ông ta dương oai, đến lúc đó Tạ gia thành lập thế gia, đối phương tuyệt đối sẽ không trở mặt với Tạ gia chỉ vì một người không phải cốt cán.
Tên tuổi của Tạ gia cũng sẽ được đánh bóng.
Mà bây giờ người ông ta đối mặt lại là Đinh gia.
Hơn nữa còn là người thừa kế thứ nhất của Đinh gia.
Nếu đắc tội với Đinh Hùng, vậy Đinh Hùng sẽ liều mạng dạy dỗ Tạ gia bọn họ.
Bản thân Đinh gia đã lớn mạnh hơn bọn họ, hoàn toàn không cần liều mạng mất tất cả!
“Thì ra là công tử của Đinh gia, vậy những chuyện hôm nay đều là hiểu lầm thôi”, bác cả Tạ gia lập tức lật mặt, lộ ra một nụ cười hòa nhã dễ gần: “Chuyện này cậu muốn giải quyết thế nào, Tạ gia chúng tôi bằng lòng bồi thường như Đinh thiếu gia muốn!”
Không hỏi đúng sai, trực tiếp xin lỗi!
Đây chính là hiện trạng trong thế gia!
Ban đầu bác cả của Tạ gia cũng không hỏi lí do, bởi vì cái thứ lí do này căn bản không quan trọng!
“Bồi thường? Lại là bồi thường, Tạ gia các người thấy mình rất có tiền đúng không? Muốn dùng tiền đập vào mặt bổn thiếu gia đây à?”
Nhưng đối mặt với nụ cười của bác cả Tạ gia, Đinh Hùng lại cười lạnh lùng rồi đáp lời.
Bởi vì thứ hắn muốn không phải là tiền, mà là gây khó dễ.
“Sao có thể chứ, sao chúng tôi dám đánh vào mặt Đinh thiếu gia?”, bác cả Tạ gia tiếp tục nhận lỗi.
“Anh cả, anh làm sao vậy, người ta cho dù là thiếu gia của Đinh gia thì thế nào? Tạ gia chúng ta sắp trở thành thế gia rồi mà, quyền thế cũng ngang với bọn họ!”
Bà Tạ ồn ào bên cạnh.
“Em im miệng!”, bác cả vung tay đánh bà Chu một bạt tai!
“Cho dù chúng ta trở thành thế gia thì làm sao? Giữa thế gia thì không có khoảng cách à?”
“Đinh đại thiếu gia, đó là người em có thể mạo phạm sao?”
“Còn không mau xin lỗi Đinh thiếu gia!”
Bác cả lớn tiếng trách mắng, xem ra rất nghiêm túc.
Bà Tạ bị tát một cái thì đã đờ người, nhưng lập tức cũng hiểu được, thì ra cho dù Tạ gia trở thành thế gia cũng không thể ngang hàng với tất cả mọi người.
Giữa thế gia với nhau cũng có khoảng cách về cấp bậc!
Giống như những ông chủ lớn luôn dễ dàng bắt nạt những người nông dân bình thường.
Bà ta cúi đầu không cam tâm.
Nhưng Đinh Hùng nhìn cảnh tượng trước mặt này thì thấy vô cùng hài lòng.
Sự đắc ý của hắn cũng đạt đến mức độ thỏa mãn cực lớn.
Tên tuổi của đại thiếu gia Đinh gia đúng là oai thật!
Thời khắc này, hắn cảm thấy vô cùng tự hào vì mình là đại thiếu gia của Đinh gia.
“Xin lỗi tôi là xong rồi ư? Ban đầu, mụ đàn bà này dọa dẫm tôi muốn trả thù tôi, còn định dùng tiền đánh vào mặt tôi”.
“Chuyện Tạ gia các người làm quá đáng lắm rồi, nếu thật sự muốn giải quyết chuyện này thì thể hiện chút thành ý đi”.
Đinh Hùng nói với sắc mặt ảm đạm.
Mà bác cả nghe thấy câu này, trong lòng đột nhiên chùn xuống, đối phương là muốn đưa ra yêu cầu cao hơn!
Trái tim ông đã rỉ máu, bản thân muốn thành lập thế gia nhưng thế gia này còn chưa lập nên lại đụng phải chuyện như vậy, phải tổn hại một phần lớn tài sản rồi!
Bác cả cảm thấy đối phương có thể đòi hơn mấy triệu tệ.
Ông ta vô cùng đau lòng, rất không bằng lòng, những cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể trách tội chuyện này lên người bà Tạ.
“Mời Đinh thiếu gia cứ nói, Tạ gia chúng tôi tuyệt đối có thành ý hòa bình giải quyết chuyện này!”
Bác cả trầm giọng nói.
Ông ta buộc phải chấp nhận sự thật, bất luận đối phương đưa ra điều kiện gì, chỉ cần không ảnh hưởng đến việc thành lập thế gia của Tạ gia, ông ta sẽ đồng ý ngay.
“Ông cũng không cần lo lắng, tôi biết trong lòng ông đang nghĩ gì”.
“Tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến việc thành lập thế gia của Tạ gia các ông, nếu không người khác còn cho rằng tôi sợ các ông”.
Ánh mắt của Đinh Hùng cuối cùng cũng di chuyển về phía Tạ Linh Ngọc.
Sở dĩ hắn dài dòng lâu như vậy là vì muốn dẫn đến tình cảnh này để hắn mục đích thật sự của mình.
“Giao cô gái này cho tôi là được rồi”.
Đinh Hùng chỉ về phía Tạ Linh Ngọc rồi nói.